Văn Án: Tô Điềm Điềm tỉnh dậy sau một giấc ngủ, liền phát hiện thân phận của mình đã thay đổi, trở thành cháu gái nhỏ nhất của nhà họ Tô. Người nhà họ Tô mong trăng mong sao, thật vất vả mới mong tới được một cô cháu gái, đem Tô Điềm Điềm phủng trong lòng bàn tay chiều chuộng sủng ái.
Mà từ sau khi Tô Điềm Điềm được sinh ra, cuộc sống hàng ngày ở Tô gia rực rỡ hơn hẳn. Bước ra khỏi cửa cũng có thể nhặt được thịt, lên núi cũng có thể nhặt bảo bối. Ngay cả ra đứng ở bờ sông, cá tôm đều tự động bơi tới.
Tất cả mọi người đều nói cháu gái út nhà họ Tô trời sinh phúc khí dày, ngay cả anh trai nhỏ tính tình lạnh nhạt khi nhìn thấy Tô Điềm Điềm, đều cười thoải mái.
Trọng sinh trở về, Cố Cẩm Châu chỉ muốn báo thù, cô gái nhỏ lại bất tri bất giác đã ở tại đáy lòng. Thừa dịp cô gái nhỏ còn không thông suốt, từng bước một đem cô vợ nhỏ ngậm về trong ổ của mình.