Trong khoảng thời gian này, Cố Cẩm Châu luôn cảm thấy có người đi theo sau mình, đặc biệt là khi đi chung với Tô Điềm Điềm, “anh” nghĩ tới Lý Đại Nha, muốn ngăn Lý Đại Nha không cần đi theo bọn họ nữa.
Nhưng đây là đường trong thôn, ai cũng có thể đi được, với tính cách giảo hoạt của Lý Đại Nha, khẳng định sẽ giải thích nói rằng là đi cùng đường mà thôi, căn bản không thể đuổi Lý Đại Nha đi được.
Vì để tránh né Lý Đại Nha, Cố Cẩm Châu được sự cho phép của Tôn Hương Liên, dẫn Tô Điềm Điềm đi lên núi hái nấm.
Gần đây trời bắt đầu mưa, chỉ cần trời mưa là sẽ có nấm mọc lên ở trên núi, nhưng hiện tại đều là nấm nhỏ, đợi thêm một đoạn thời gian nữa, sẽ ăn ngon hơn.
Tô Điềm Điềm đi lên núi, rất là vui, không biết vì sao, cô chính là thích đi lên trên núi chơi, chẳng sợ chỉ là đi một vòng rồi xuống cũng sẽ rất vui vẻ.
Nhìn bộ dáng vui vẻ của Tô Điềm Điềm, Cố Cẩm Châu nhịn không được cười, xem ra lần này Điềm Điềm vẫn là nhờ họa được phúc.
“Điềm Điềm, em vừa lên núi liền vui như vậy sao? Trên núi có thứ gì hấp dẫn em tới như vậy”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT