Tôn Hương Liên và Tô Đại Quý nhìn thấy Tô Điềm Điềm, Tô Đại Quý còn bình thản, chỉ là hơi hơi cong cong môi, Tôn Hương Liên thì trực tiếp hơn, dang tay đón lấy Tô Điềm Điềm đang trong lòng ngực của Thẩm Xảo Anh, hỏi: “Điềm Điềm, có phải nhớ bà nội rồi hay không?”
“Bà nội, lên núi”.
Tôn Hương Liên nghe vậy, tức khắc khó khăn: “Điềm Điềm ngoan, hôm nay cũng đừng lên núi, lên núi không mệt sao? Chờ thêm hai ngày, chúng ta lại đi.
Tô Điềm Điềm nghe xong, liền biết hôm nay là không thể lên núi, phồng má, tỏ vẻ không vui.Thẩm Xảo Anh và Tôn Hương Liên thấy Tô Điềm Điềm như vậy, đều nhịn không được buồn cười.“Điềm Điềm, núi cũng liền bên cạnh, sẽ không tự mọc chân chạy mất, đợi hai ngày nữa mình lại đi cũng vậy mà.”
Nghe xong hai người khuyên bảo, Tô Điểm Điểm biết làm như thế nào cũng cũng không được, liền chuẩn bị đi tìm Cố Cẩm Châu chơi, cũng không biết vì cái gì, Tô Điềm Điềm luôn cảm thấy Cổ Cẩm Châu rất quen thuộc, quan hệ gần gũi khó lý giải.
Chờ sau khi Thẩm Xảo Anh và Tô Điềm Điềm rời khỏi, Tôn Hương Liên và Tô Đại Quý liếc nhau, nhìn nhau cười.
“Nói tiếp chuyện vừa nãy đi, hiện tại có tiền, như vậy cả Văn Hồ và Văn Hà là có thể cùng nhau đi học, tính tình này của Văn Hồ, tôi thật là lo lắng...Tô Đại Quý cũng nhịn không được thở dài: “Tính cách của Văn Hổ là bởi vì thân thể không tốt, rất ít kết giao với bạn bè, mới như vậy, chờ tiếp xúc với nhiều người thì tốt rồi.”
“Vợ thằng cả như bây giờ, chỉ sợ nhà thắng cả cũng chỉ có một đứa con.
“Anh ơi." Tô Điềm Điềm trong lòng Thẩm Xảo Anh giãy giụa muốn xuống đất, bước chân ngắn nhỏ đi tới bên cạnh Cố Cẩm Châu, Cố Cẩm Châu nhìn bộ dáng lạch bạch lạch bạch của Tô Điểm Điểm, giống như là chú chim cánh cụt nhỏ, đáng yêu vô cùng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play