Cố Cẩm Châu biết Tô Điềm Điềm thích đi ra bờ sông, cố ý dẫn Tô Điềm Điềm tới bờ sông, hiện tại là khoảng tháng 5, thời tiết dần trở nên nóng bức, có rất nhiều cá tôm bắt đầu bơi ra ngoài hoạt động.
Cố Cẩm Châu và Tô Điềm Điềm mỗi người cõng một giỏ trẻ trên lưng, Tô Điềm Điềm cõng giỏ nhỏ, đựng cũng không được nhiều, vốn dĩ Tô Điềm Điềm không có giỏ tre, chỉ là sau đó thấy Tôn Hương Liên đeo trên người.
Vì thế, liền đòi Tôn Hương Liên nói muốn có một cái giống vậy, sau đó Tôn Hương Liên liền đi tìm người làm sọt bện cho một cái nhỏ nhất, Tô Điềm Điềm yêu thích không buông tay, mỗi lần đi lên núi đều sẽ cầm theo.
Cố Cẩm Châu đổ hết nấm và mộc nhĩ trong sọt của Tô Điềm Điềm sang sọt của mình, sau đó cẩm lấy cái sọt đó đi xuống sông bắt cá.
Sọt làm từ cây tre trúc, giữa các lan tre có khe hở, bởi vậy lúc vớt lên nước sẽ chảy ra ngoài, chỉ để lại tôm cá bên trong không lọt ra được.
Nói thật, Cố Cẩm Châu từ trước tới nay chưa đi bắt cá bao giờ, dù là ở kiếp trước cũng chỉ có ngẫu nhiên một hai lần mà thôi, nhiều năm trôi qua, Cố Cẩm Châu cũng có chút lo sợ bất an, lo lắng không có cách nào bắt được cá tôm.
Cố Cẩm Châu đứng dưới sông, Tô Điềm Điềm ở trên bờ bắt chuẩn thời cơ, liền hô: “Anh ơi, với lên đi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play