Tô Điềm Điềm mệnh thật tốt, cái này khiến cho Lý Đại Nha ghen ghét vạn phần.
Nếu như Tô Điềm Điềm không tồn tại, như vậy ánh mắt của Tôn Hương Liên có phải sẽ chuyển dời đến những người khác hay không ? Có thể nhận nuôi một bé gái khác hay không ?
Trước kia Lý Đại Nha từng nghe nói Tôn Hương Liên chuẩn bị nhận nuôi một bé gái, bù đắp khuyết thiếu trong nhà không có cháu gái, ai biết lúc ấy thím tư nhà họ Tô thông báo mang thai, chuyện này liền gác lại giữa chừng.
Sau đó Tô Điềm Điềm sinh ra, chuyện nhận nuôi càng đi vào dĩ vãng, nếu như không có Tô Điềm Điềm, có phải chuyện nhận nuôi sẽ được nhắc lại hay không? Đến lúc đó cô bé có phải sẽ có cơ hội được giống như Tô Điềm
Điềm hay không? Nghĩ đến đây, ý niệm trong lòng giống như cỏ dại mọc lan tràn, cô bé không cam lòng vận mệnh của bản thân kém hơn Tô Điềm Điềm nhiều như thế, nhất định sẽ có biện pháp có thể xoay chuyển.
“Đại nha, ăn cơm! Trốn trong góc làm cái gì thế?”
Giọng nói của Lý bà tử đánh gãy suy nghĩ của Lý Đại Nha, đứng dậy chuẩn bị ăn cơm, nhìn thấy đồ ăn trên bàn cơm, nhớ lại có vài lần trong lúc vô tình đi ngang qua nhà họ Tô, ngửi được mùi thức ăn thơm phức truyền ra, Lý Đại Nha liền cảm thấy mất hết khẩu vị, chẳng muốn ăn nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play