Ngự Hàn là một nhân viên hạng nhất phân bộ Long Ngạo Thiên ở cục xuyên sách, luôn tận chức tận trách sắm vai Long Ngạo Thiên trong các loại tiểu thuyết X.
Nhưng lần này y lại xuyên thành một vai đỡ đạn không phù hợp với thiết lập của mình.
Vai đỡ đạn này là một cậu ấm nhà giàu hàng thật giá thật, bị cậu ấm giả hãm hại gả cho vai ác tàn bạo, dưới sự tra tấn của vai ác đã chết vì bệnh, về sau lại trở thành ánh trăng sáng mà vai ác ngày đêm thương nhớ sau khi hoàn toàn tỉnh ngộ.
Chờ xem xong cốt truyện, Ngự Hàn cười nhạt: Bia đỡ đạn? Buồn cười, mệnh ta không do trời!
Ta đây là Long Ngạo Thiên chuyên nghiệp.
*
Tạ Tư Hành là vai phản diện cuối trong một cuốn tiểu thuyết Lục Giang, thời thơ ấu nhận hết mọi đau khổ, bị ức hiếp, bị làm nhục, tận mắt nhìn bố mẹ chết ngay trước mắt, vì vậy mới tạo thành tính cách tối tăm tàn nhẫn của hắn, về sau lại đích thân giết chết vai chính, dẫn tới sự sụp đổ của thế giới.
Vì vậy cục xuyên sách phải cân bằng lại thế giới, gửi vô số người xuyên sách đến cứu rỗi hắn.
Không ai ngờ Tạ Tư Hành đã thức tỉnh ý thức, tất cả nhân viên cục xuyên sách phái đi đều quay về với thương tích đầy mình, không ai có thể cảm hóa hắn, cũng không ai có thể đến gần hắn.
Mãi tới hôm nay lại có nhân viên mới xuyên vào.
Tạ Tư Hành lạnh lùng nhìn người xuyên sách ấy, trong lòng tính toán xem nên giết vị khách không mời mà đến có ý đồ thay đổi mình như thế nào.
… Nhưng hắn dần phát hiện người này có chỗ nào đó không đúng.
Người xuyên sách: Ly hôn đi, anh không xứng với tôi.
Tạ Tư Hành: … Vì sao?
Người xuyên sách cười lạnh: Long Ngạo Thiên này làm việc cả đời, cần gì phải giải thích cho anh!
Tạ Tư Hành cho rằng đây là mưu ma chước quỷ của người xuyên sách, mặt lạnh lùng: Nếu không thì sao?
Người xuyên sách: Nghịch thiên còn có ngoại lệ, nghịch ta, tuyệt không có đường sống!
Tạ Tư Hành cho rằng đây chỉ là mánh khóe mê hoặc che mắt hắn của người xuyên sách, cho nên vẫn rất cảnh giác, nhưng người xuyên sách lại bật auto vai chính, chân đạp lên cậu chủ giả ác độc, mắt lạnh lùng lườm bố mẹ, một tay sáng tạo thương nghiệp đế quốc, chỉ trừ việc cảm hóa hắn.
Tạ Tư Hành đứng ngồi không yên, nắm chặt tay y, nghiến răng nghiến lợi: Đi đâu?!
Ngự Hàn: Ta đã từng thề, nếu có tiên, ta tất ba quỳ chín lạy vạn dặm lữ hành để cầu sư, nếu có ma, ta tất tàn sát sạch giới võ lâm chính đạo làm minh chí, tiên không nhận ta, ta sẽ làm ma!
Tạ Tư Hành: … Đừng quậy nữa, về nhà.
*
Cấp dưới: Giám đốc, phu nhân đã bỏ nhà trốn ba ngày rồi.
Tạ Tư Hành: Em ấy biết lỗi chưa?
Cấp dưới: Không ạ, phu nhân nói ngày mai sẽ lập tức tới mua đứt công ty của anh!