📌Lưu ý:
- Đa số truyện mình edit đều là thể loại bản thân mình thích.
- Nên mình chủ yếu Edit để bản thân đọc và chia sẽ cho mọi người cùng đọc. Có sử dụng AI tại mình không giỏi tiếng trung. Và không đọc được convert. Nếu các bạn cảm thấy truyện hợp với mình xin hãy lưu lại, nếu không hợp thì xin hãy bỏ qua ạ!
-Trong quá trình đọc nếu có thấy sai xót gì thì hãy bình luận cho mình biết nha, mình sẽ chỉnh sửa.
-Truyện chỉ đăng duy nhất ở TYT - vui lòng không reup!
Editor: Không thích ăn hành
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , HE , Tình cảm , Tiên hiệp , Ngọt sủng , Hệ thống , Xuyên thư , Hài hước , 1v1
Văn án:
Liễu Oanh Ngữ vừa tỉnh dậy đã xuyên vào một quyển tu tiên văn không CP và… còn bị bỏ dở.
Thân là tiểu yêu ở tầng đáy chuỗi thức ăn, nàng nhận lấy một nhiệm vụ còn khó hơn lên trời: ngăn cản nam chính phi thăng, bảo vệ hòa bình thế giới.
Không phải chứ? Người ta rút tiền từ PDD (Pin duo duo) chí ít còn có cái gọi là "đưa tay là lấy", đến lượt nàng thì… chưa kịp load khung hình đã bị đưa vào nhiệm vụ.
【Nhiệm vụ thất bại, ký chủ sẽ bị xóa sổ】
Liễu Oanh Ngữ: “……”
Thế là nàng phải vận hết khí lực lục phủ ngũ tạng, bằng mọi giá chui đầu vào tổ đội của nam chính.
Nhưng… ai tới nói cho nàng biết với rõ ràng trong sách ghi nam chính là thánh nhân hiền lành tốt tính, sao bây giờ toàn thân đầy rẫy tâm cơ thế này?
Tiểu kịch trường:
Khó khăn lắm mới chen chân vào được đội ngũ chính tuyến, Liễu Oanh Ngữ bị ép phải phân tích vết tích yêu quái để lại.
Liễu Oanh Ngữ: “Theo như ta được biết…”
…thì ta chẳng biết gì cả.
Kỷ Đình Ngọc: “Liễu cô nương chẳng lẽ thật sự không nhìn ra điều gì?”
Khi cảnh vật xung quanh đã không thể dùng lời miêu tả…
Tổ đội A: “Tuy nơi này hiểm trở, nhưng cũng là cơ hội tốt để rèn luyện bản thân, không biết Liễu cô nương nghĩ sao?”
Phía sau là Liễu Oanh Ngữ toàn thân lấm lem, thê thảm chẳng nỡ nhìn.
Về chuyện này, nàng chỉ muốn phát biểu sáu điều sau đây...
Ngay lúc ấy, Kỷ Đình Ngọc lại nhẹ nhàng bước qua bên cạnh, đi như dạo chơi chốn không người.
Tổ đội B: “Quả nhiên cường giả chưa từng oán trách hoàn cảnh. Dẫu nguy hiểm chồng chất, Kỷ đại ca vẫn ung dung như thường.”
Phải rồi, cường giả không kêu ca. Nhưng nàng là yếu giả. Nàng không chỉ oán trời trách đất, mà còn muốn oán cả cường giả!
Kỷ Đình Ngọc: “Ta thấy Liễu cô nương đứng không vững, có cần ta giúp một tay?”
Trong mỗi khoảnh khắc khi còn ở trong đội ngũ chính tuyến, Liễu Oanh Ngữ đều muốn cho nam chính ăn một gói thuốc câm, chẳng vì gì khác chỉ muốn thế giới này được yên tĩnh một lát thôi.
Và rồi, dưới sự “cố gắng không ngơi nghỉ” của nàng - nam chính sắp phi thăng thật rồi…
Giới thiệu một câu: Nữ chính ngốc nghếch và nam chính có não bộ vận hành theo quỹ đạo không ai hiểu nổi.
Chủ đề tư tưởng: Giữ vững tâm ban đầu, không quên mục đích.