Liễu Oanh Ngữ bước tới với nụ cười lấy lòng trên môi, xưa nay vẫn có câu, “giơ tay không đánh kẻ mặt tươi cười” kia mà.
“Này, Kỷ sư huynh, ngươi sao vậy?”
Kỷ Đình Ngọc khẽ nghiêng người, trong đôi mắt đen như mực thoáng hiện vẻ lạnh lẽo.
Liễu Oanh Ngữ vội vàng chớp mắt mấy cái. Ừm… hay là nhận sai trước để xoa dịu không khí cái đã.
“Kỷ sư huynh, là ta sai rồi...”
Chữ “rồi” còn chưa kịp ra khỏi miệng, khóe mắt nàng đã liếc thấy một dấu răng rõ ràng ngay bên cổ Kỷ Đình Ngọc.
Không nhìn thì thôi, vừa nhìn nàng lập tức giật nảy mình tai hắn cũng có dấu răng!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT