May là chưa ngủ quá sâu, bằng không nam chính mà lấy được phá chướng hoa, nhiệm vụ của nàng chẳng phải sẽ bị trừ điểm ngược lại sao?
Thấy tiến độ nhiệm vụ khó khăn lắm mới có được chút nhúc nhích, trên mặt Liễu Oanh Ngữ cũng hiếm khi hiện ra ý cười chân thành.
Nàng đứng dậy, phủi phủi tro bụi trên người rồi cất lời: “Không biết Kỷ công tử sao lại đến nơi này?”
Trong bóng tối, thân ảnh Kỷ Đình Ngọc ẩn mình, chỉ có đôi mắt là ẩn hiện ánh sáng: “Ta đến tìm đồ của ta.”
“Vậy Kỷ công tử cứ tìm kỹ vào, ta xin cáo lui trước.”
Ngại quá, món đồ công tử muốn tìm… đã bị nàng nuốt mất rồi, không tìm thấy đâu.
Liễu Oanh Ngữ vừa xoay người định rời đi, lại bị Kỷ Đình Ngọc chắn đường. Trong đôi mắt hắn không hề có chút phẫn nộ vì bị người đoạt trước, trái lại còn mang theo vẻ như đang xem kịch vui.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT