Bên kia, vừa đẩy cửa phòng bước vào, Liễu Lang liền trông thấy Vệ Sở đang ngồi trong phòng.
Chỉ thấy nàng tươi cười dịu dàng, đầu ngón tay thon trắng quấn lấy một lọn tóc đen mượt, đôi mắt đào quyến rũ ánh lên sóng nước, mang theo vài phần xuân sắc mà nhìn hắn, giọng uyển chuyển hỏi: “Ngươi vừa đi đâu vậy?”
Liễu Lang vừa trông thấy nàng liền có chút giật mình trong lòng, nhưng rất nhanh liền lấy lại bình tĩnh. Nàng hẳn chưa rõ hắn vừa làm gì, lúc này chưa đến lúc trở mặt, vẫn nên dỗ dành mới phải.
Khuôn mặt tuấn tú của hắn lập tức khoác lên vẻ ôn hòa nho nhã, ung dung tiến lên nói: “Chỉ là trong lòng phiền muộn, ra ngoài dạo một vòng cho khuây khỏa.”
Vệ Sở chậm rãi từ trên giường đứng dậy, một thân áo lụa mỏng không che nổi thân hình uyển chuyển yêu kiều.
Từng bước tiến gần lại, nàng nhẹ giọng hỏi: “Liễu Lang vì cớ gì mà phiền muộn? Chi bằng nói cho ta nghe thử, có khi ta cũng giúp được chút gì.”
Mấy ngày ở chung, Liễu Lang cũng phần nào hiểu tính nết nàng, khẽ bước tới gần hơn một chút. “Không cần đâu, hiện giờ đã ổn rồi. Chỉ là Vệ cô nương đêm khuya sương lạnh, nếu nhớ ta thì sai người đến gọi là được, hà tất phải tự mình đến?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT