Lúc này, Thư Y cũng được tiểu sư muội đỡ dậy: “Thư tỷ, sao tỷ lại đến đây?”
Toàn thân Thư Y còn đang run rẩy, nghe hỏi thì cả người lại khẽ giật, hồi lâu sau mới lấy lại tinh thần mà đáp: “Ta với Vãn nương khá hợp tính, mấy ngày nay trong thành bị phong tỏa, nhàm chán quá nên muốn tới chuyện trò với nàng một lúc. Không ngờ… không ngờ Vãn nương lại bị hại chết!”
Tiểu sư muội thấy thế vội lên tiếng an ủi, ai nhìn thấy cảnh ấy mà chẳng động lòng?
“Thư cô nương, cô thường tới gặp Vãn nương lắm sao?”
Liễu Oanh Ngữ ngồi đối diện Thư Y, mỉm cười lễ độ: “Còn nữa, nhà Thư cô nương cách đây cũng không gần, lại để một ông già yếu bệnh tật ở nhà một mình, cô yên tâm được sao?”
Thư Y thoáng ngẩn ra, nhưng rồi nhanh chóng đáp lại: “Ta thân với Vãn nương từ sau khi xuất giá. Gần đây mới hay lui tới, hôm nay ông nhà đã uống thuốc ngủ, ta làm ít bánh điểm tâm, muốn mang cho nàng nếm thử, tiện thể đến trò chuyện đôi câu.”
Liễu Oanh Ngữ liếc xuống đất, điểm tâm rơi vãi đầy đất, chỉ là mấy miếng đậu xanh ép đơn giản.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT