Muốn bắt được Si Mộng, trước tiên phải điều tra rõ vì sao nó lại tung độc khắp trong thành.
Lý Kiện Việt nghe vậy, không chút do dự mà mở miệng: “Chuyện này còn không rõ sao? Tuy Si Mộng là bán yêu bán tiên, nhưng suy cho cùng cũng không phải con người. Tu hành mà muốn đi đường tắt, thì lấy tinh huyết người phàm là cách nhanh nhất.”
Cũng có chút đạo lý, nhưng vẫn có điểm không hợp lý.
Liễu Oanh Ngữ nghe vậy liền lắc đầu, đặt ra nghi vấn rất hợp tình hợp lý: “Nếu muốn ăn người, sao phải làm to chuyện như vậy? Âm thầm ra tay giết người chẳng phải càng dễ giấu giếm hơn sao, cần gì phải vung tay thả yêu độc khắp thành, khiến người người kinh hãi?”
Nghe vậy cũng có lý.
Giang Như Nguyệt thấy cả Liễu tỷ tỷ lẫn Lý sư huynh đều nói có phần hợp lý, nhất thời không biết nên tin ai, bèn quay sang hỏi: “Kỷ sư huynh, huynh thấy Si Mộng làm vậy là vì cớ gì?”
Kỷ Đình Ngọc trầm giọng: “Si Mộng làm như thế, chẳng ngoài hai khả năng. Một là muốn hút sạch tinh huyết của những người trúng độc chỉ trong một lần, để lập tức đột phá cảnh giới. Hai là cố ý làm rùm beng để đánh lạc hướng sự chú ý.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT