Thông tin truyện

Sau Khi Bị Long Ngạo Thiên Ngộ Nhận Thành Đồng Hương

Sau Khi Bị Long Ngạo Thiên Ngộ Nhận Thành Đồng Hương
Đang ra5 giờ
14161
12345
Đánh giá: 5/5 từ 1 nhận xét

SAU KHI BỊ LONG NGẠO THIÊN NGỘ NHẬN THÀNH ĐỒNG HƯƠNG

Tác giả: Ngư Vô Tâm

Thể loại: Xuyên không, Cổ đại, Cung đình hầu tước, Sảng văn, 🏅Kim bài đề cử, Chủ thụ, Sủng, 1v1, HE.

CP: Xuyên qua vô số thời không cứu vớt quá khứ người yêu tiểu thái dương sa điêu công X Thanh lãnh ôn nhu nhất vãng tình thâm thông tuệ thụ

Editor: Mie

Truyện được đăng tải duy nhất trên TYT. Mong mn không RE-UP sang các nền tảng khác.

***

Văn án:

Chu Tốn vốn tưởng rằng đời mình sẽ mãi trôi qua như vậy.

Ca ca y là bạch nguyệt quang của Vương gia, là nốt chu sa của đế vương…

Còn y chỉ là đồ lởm sống dưới bóng của ca ca, bị ca ca dâng lên cho Vương gia làm thế thân, ngay cả cơ hội thi khoa cử cũng bị phá hủy, là lễ vật rẻ mạt bị thế gian ruồng bỏ, là pháo hôi trong truyện cẩu huyết máu chó vạn nhân mê, cái chết của y là để thành toàn tình yêu của kẻ khác.

Thực sự có người nhịn được như vậy sao? Tại cung yến, Chu Tốn quyết tâm báo thù vì để mình bị tru di cửu tộc mà ám sát bạo quân, bị giam vào thiên lao.

Trong thiên lao tối tăm, y nhắm mắt chờ chết. Nhưng không ngờ rằng...

Vị bạo quân tỉnh lại sau khi bị y ám sát kia, không những đổi thành một người xuyên không có tư tưởng của Long Ngạo Thiên, thậm chí bởi một vài lời đối đáp trùng hợp mà còn..

Ngộ nhận y là “Đồng hương”???

Hoàng đế: "Tại sao ngươi lại ám sát trẫm?"

Chu Tốn: "Không bùng nổ trong im lặng, liền diệt vong trong im lặng."

Hoàng đế: ( đầy mặt dấu chấm hỏi) "Ngươi biết kết cục ám sát hoàng đế là gì không?"

Chu Tốn: "Dù sao cũng là bị tru di cửu tộc, Ta xưa nay không ngại lấy ác ý lớn nhất để đoán lòng người."

Hoàng đế: "Là ai dạy ngươi những lời này?"

Chu Tốn: "Mệnh, mệnh vốn bất công."

Hoàng đế: "Ngươi...... Chia sẻ một chút diễn biến tâm lý?"

Chu Tốn: "Con người buồn vui không tương thông."

Hồi tưởng lại cuộc đời đầy bất công của mình, Chu Tốn thầm nghĩ, thế gian này đối với y chỉ toàn là ác ý, không ai hiểu được nỗi khổ của y. Nói xong, y kết thúc lời tâm sự, nhắm mắt chờ chết... Chờ mãi... Chờ mãi...

Chờ đến khi nghe được lời thì thầm của hoàng đế?

"Kỳ biến ngẫu bất biến’...?"

Chu Tốn: ??? 

“Đừng diễn nữa, hai ta chính là đồng hương…"

Chu Tốn: ????

***

Hoàng đế Cảnh triều Dung Huyền nổi tiếng thô bạo, người làm hắn tức giận mà bị đánh chết vô số kể.

Nhưng mà từ ngày đó trở đi......

"Bệ hạ, đây là nho ướp lạnh Tân Cương tám trăm dặm khổ cực đưa tới......"

"Đem cho tiên sinh!"

"Bệ hạ, Giang Nam đưa tới ba lượng trà xuân thanh minh Chu Thải đại nhân thích nhất......"

"Đem cho tiên sinh!"

"Bệ hạ, đây là ngọc bội gia truyền mẫu phi ngài lưu lại cho con dâu......"

"Trẫm nói chưa đủ rõ sao? Đưa đi, đưa đi, đưa hết cho tiên sinh!"

"Vậy còn tuyệt sắc vũ cơ?"

"Đương nhiên cũng...... Phi! Trở về! Cái này không được đưa!"

“Bệ hạ, đây là Tốn tiên sinh 'tiền nhiệm' Ngũ vương gia, cùng với bạch nguyệt quang tri kỷ của ngài......”

"Lưu đày toàn bộ! Tốn ca nhi, ngươi nghe ta giải thích!"

Mọi người: Yêu phi! Tất nhiên là yêu phi!

Nhưng mà "Yêu phi" trong lời đồn, lại hằng ngày đau đầu vì phải dạy dỗ vị hoàng đế xuyên qua kia, lo sợ làm sao để hắn không để lộ thân phận thật.

"Bạo quân sẽ làm cái gì?"

"Xây dựng đồ sộ."

Nghe đồn, bạo quân đại tu khắp kinh thành, san bằng đường sá, xây dựng kiệu phượng, chỉ vì đổi lấy nụ cười yêu phi.

Sau đó......

Kinh thành trật tự yên ổn, các thương đoàn qua lại tấp nập, nhân dân an cư lạc nghiệp.

"Bạo quân còn sẽ làm cái gì?"

"Sưu cao thuế nặng"

Nghe đồn, bạo quân thu hết tiền tài, giết hết tham quan thiên hạ, máu chảy thành sông, chỉ để yêu phi được vui lòng.

Sau đó......

Chốn quan trường vì chuyện này mà thanh liên, trời yên biển lặng, bá tánh hô to vạn tuế.

"Bạo quân còn muốn làm cái gì?"

"Làm khổ dân chúng."

Nghe đồn, bạo quân vận sức người sức của, mở kênh đào, sáng lập Thủy sư (thủy quân), chỉ vì vận chuyển hộ tống vải cho yêu phi.

Sau đó......

Đại Vận Hà kiến thành, Thủy sư Cảnh triều thiên hạ vô song, sứ thần các nước tới triều cống, thiên hạ quy tâm.

Sau mấy năm dạy hoàng đế bắt chước hành vi của bạo quân mà để không bại lộ thân phận người xuyên việt, Chu Tốn quyết định từ quan về quê.

Nay đại thù đã báo, y cũng thi đậu Trạng Nguyên hoàn thành tâm nguyện, chẳng còn lý do ở lại bên Hoàng Thượng nữa.

"Chu Tốn."

"Ân?"

Y quay đầu lại.

"Bạo quân lúc này, nên làm cái gì?"

"Làm gì......?"

"Ôm lấy ngươi." Nam nhân kia từ sau lưng ôm lấy y.

“Không cho ngươi đi.”

—— Thế giới này một mực dồn ta vào chỗ chết, rồi lại để lại cho ta một đường sinh cơ. Sau lại phát hiện, trên sinh lộ đều là ngươi.

—— Ngươi nói thế giới thực ôn nhu. Thế giới là ngươi, ôn nhu cũng là ngươi.

"Hắn là linh hồn duy nhất bên ta không thuộc về thời đại này. Ta duy nhất muốn làm, chính là trở lại bên người hắn."

"Thế giới này đối với ngươi không tốt, ta tới đối tốt với ngươi."

"Ta bồi ngươi."

***

Sau này Chu Tốn nghĩ, thế giới này đối y không tốt như vậy, cũng không xấu như vậy.

Thế giới này luôn dồn y vào chỗ chết, rồi lại để lại cho y một đường sinh lộ. Chút sinh lộ này, làm y gian nan đi qua mười tám năm, cuối cùng cùng hắn tương ngộ.

Nhưng y trước sau không biết.

Từng có một linh hồn với thời không xuyên qua, ở vô số thời không dùng hết toàn lực thay y mở ra từng đường sinh cơ, lại chưa từng nói cho y, bản thân vì y đã làm cái gì.

Linh hồn kia muốn cho y phát ra từ thật tâm mà cười rộ lên, muốn cho y biết ——

Thế giới này cùng hắn, đều rất yêu y.

***

Tag: Duyên trời tác hợp, Xuyên qua thời không, Ngọt văn, Nghịch tập

Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Chu Tốn, Vinh Hạo Vũ ┃ vai phụ: Lục Ngôn, Bạch Hành ┃ cái khác:

Một câu tóm tắt: Đây là bị bao lại cảm giác sao bản thổ bất an

Các số gần nhất

Danh sách chương