Editor: Mie
Hộ quốc công mặt đầy nước, một bộ xui xẻo theo chân Tiểu Phúc Tử đi thay y phục. Hoàng đế lúc này tựa hồ bị sặc, tay bám vào vách tường đang ho khan không ngừng.
Chu Tốn chỉ nhìn về phía hoàng đế, trong khi Ngũ vương gia đứng trước mặt, y coi như không thấy.
Thấy bộ dáng "dầu muối không ăn" của y, ngũ vương gia cười khổ: "Hai năm tình nghĩa giữa chúng ta, ngươi thật sự không thể nói gì sao?"
"Thỉnh vương gia tự trọng." Chu Tốn rốt cuộc quay mặt lại, giọng nói sắc bén: "Chu Tốn chỉ là một thứ dân, giữa ta và vương gia nào há từng có tình ý gì!"
Trước mắt người ngoài, y thẳng lưng, lời lẽ chính đáng. Chỉ có Chu Tốn biết, lúc này y chỉ đang hư trương thanh thế.
Ở nơi người khác không thấy, móng tay y đã bấm sâu vào lòng bàn tay đến đau nhói. Y cố ghìm mình lại, như thể đau đớn ấy là sức mạnh duy nhất có thể chống đỡ y đứng vững— chỉ y mới biết, khi đối mặt với người này, trong lòng y không chỉ có hận, có chán ghét, có ghê tởm mà còn có…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT