Editor: Mie
Đây là gương mặt mà cả đời này Tạ Chính Khanh không thể quên được.
Chu Tốn thực lòng mà nói là tuấn mỹ. Nhưng việc Tạ Chính Khanh nhớ mãi gương mặt ấy, tuyệt đối không phải vì diện mạo.
Mà là vì một lần tương ngộ tình cờ.
Lần ấy hoàn toàn là ngẫu nhiên. Tạ Chính Khanh cùng bằng hữu ngồi uống trà trong trà lâu, bỗng nghe dưới lầu có người đang đàm luận, nội dung lại liên quan đến biên cương.
Tạ Chính Khanh nghiêng tai lắng nghe. Bằng hữu thấy thế liền khuyên nhủ: “Ngươi hà tất phải đến biên cương? Xưa nay chỉ có kẻ bị giáng chức, không thể vào kinh mới ra biên cương liều mình lập công. Phụ thân ngươi sớm đã an bài chức vị trong triều cho ngươi, cần gì phải bỏ gần tìm xa như vậy?"
Tạ Chính Khanh bị lời này mà tâm tư càng thêm phiền muộn. Bên dưới, đám thư sinh tự xưng là “thanh lưu” ngồi phe phẩy quạt mà bình phán.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT