Văn án
Cố Cẩn cùng Lăng Đình kết hôn bảy năm, tất cả mọi người biết bọn họ bằng mặt không bằng lòng, chỉ là một đôi vợ chồng trên danh nghĩa.
Nhưng ai cũng không nghĩ tới, sau khi Cố Cẩn qua đời, Lăng Thượng tướng - một người luôn lạnh lùng và vô tình -lại mất đi lý trí chỉ sau một đêm, mắt đỏ ngầu vì giận dữ giống như một vị thần điên cuồng khát máu.
Chỉ đến lúc này, mọi người mới hiểu rằng Cố Cẩn đối với Lăng Đình không phải chỉ là đối tượng liên hôn
Mà chính là mạng sống của anh.
Cố Cẩn vốn tưởng rằng cái chết là sự kết thúc, không ngờ lại mở mắt ra và phát hiện mình đã sống lại, trở về với lễ đính hôn cùng Lăng Đình.
Người bạn đời mà trước đây đã đối mặt với anh bằng ánh mắt lạnh lùng trong suốt bảy năm, giờ lại quỳ một gối trước mặt mọi người, dịu dàng cúi đầu hôn nhẹ lên đầu ngón tay anh.
“Nguyện ý lấy ta không, Omega của ta?”
Cố Cẩn: ... Người này bị điên rồi sao?