“Nếu con thực sự muốn hủy hôn ước với Thượng tướng Lăng, không bằng gả cho Claire đi. Dù sao, là một Omega, con rồi cũng phải gả cho ai đó thôi.”
Câu nói này vừa nói ra, sắc mặt của Cố Cẩn lập tức trở nên lạnh lẽo.
Claire liền tiếp lời: “Bác gái An, người cứ yên tâm, con nhất định sẽ đối xử tốt với Tiểu Cẩn ——”
“Con không đồng ý.”
Cố Cẩn lạnh lùng đáp: “Con không cần phải dựa dẫm vào loại người như anh ta. Mẹ cũng không có quyền quyết định thay con.”
An Y nghiêm nghị: “Đừng có mà tùy hứng! Con chỉ là một Omega, sớm muộn gì cũng phải gả chồng sinh con. Trước đây là mẹ quá chiều chuộng con!”
“Vậy trong mắt mẹ, con chẳng khác nào một cái máy đẻ sao?”
Cố Cẩn nói, giọng trầm xuống: “Thật đáng tiếc, con e rằng mẹ sẽ phải thất vọng rồi.”
An Y nhíu mày: “Con lại muốn làm gì?”
Giọng điệu của bà ta như đang trách móc một đứa trẻ đang nghịch ngợm, tràn đầy sự bực dọc và chán ghét. Cố Cẩn im lặng, nhìn thẳng vào mắt bà. Lửa giận trong lòng anh bỗng chốc tan biến, chỉ còn lại sự bình tĩnh.
Thật sự là không cần thiết... Đáng lẽ anh phải sớm nhận ra, căn bản không cần thiết.
Dù sao thì, trong mắt bà anh chưa bao giờ là con bà.
Cố Cẩn bình tĩnh nói: “Từ hôm nay trở đi, tôi sẽ không còn liên quan gì đến Cố gia nữa.”
Bàn tay đang cầm tách trà của An Y khựng lại, nhưng khuôn mặt bà vẫn không biểu lộ cảm xúc nào.
“Trên người con vẫn chảy dòng máu của cha con. Đừng tưởng rằng rời khỏi đây, con liền không phải người của nhà họ Cố nữa.”
An Y nói, “Hơn nữa, không có thân phận Cố gia con có thể làm gì? Một Omega cấp C như con…”
Bà ngừng lại, không hề nhắc đến sức mạnh tinh thần của Cố Cẩn, mà chỉ nhún vai: “Nói thẳng ra, con cũng chỉ là một Omega mà thôi.”
Cố Cẩn nhàn nhạt nói: “Về chuyện đó, không cần mẹ lo lắng.”
Anh nói xong câu này, liền xoay người bước đi ra khỏi phòng.
“... Cho dù con không chịu gả vào nhà Lâm Ân, Thượng tướng Lăng cũng sẽ không muốn con nữa!”
An Y đột nhiên nói lớn: “Con còn chưa biết phải không? Hiệp hội vừa gửi danh sách những Omega mới để ghép đôi với Thượng tướng Lăng.”
Hiệp hội mà An Y nhắc tới là hiệp hội Omega, tổ chức tự xưng là bảo vệ quyền lợi cho Omega. An Y là một trong những người đứng đầu của tổ chức này. Cố Cẩn không cần suy nghĩ cũng biết rằng việc này chắc chắn có sự can thiệp của bà ta.
Nhưng, điều đó có liên quan gì đến anh?
“...”
Trong phòng khách, Claire ngồi một mình trên ghế sô pha. Hắn muốn đuổi theo Cố Cẩn, nhưng ngại vì An Y chưa lên tiếng, chỉ có thể xấu hổ mà ngồi đó, đầy hối hận vì bỏ lỡ cơ hội.
Sao có thể, Cố Cẩn lại mâu thuẫn với mẹ mình đến mức này? Có điều gì đã thay đổi so với kiếp trước? Claire len lén nhìn An Y, cứ ngỡ bà sẽ nổi trận lôi đình khi bị chính con mình phản kháng. Nhưng trái với dự đoán, An Y không hề tức giận. Bà tỏ ra lạnh nhạt, dường như không quan tâm đến việc Cố Cẩn sẽ sống ra sao sau khi rời khỏi Cố gia, thậm chí khi đối diện với Claire, còn mang một phần dịu dàng.
“Thực xin lỗi, ta nghĩ Cố gia và gia tộc Lâm Ân không thể liên hôn được nữa, uống trà đi.”
“... Dạ, vâng.”
Đột nhiên, Claire có chút không rét mà run.
-- -- Ngay khi về đến căn hộ của mình, Cố Cẩn mở tủ đầu giường, lấy ra một chiếc vòng cổ màu đen và nhấn vào nút bật. Vòng cổ tự động siết chặt, gắn chặt vào cổ anh.
Thiết bị trí não phát ra vài tiếng bíp bíp, nhưng bị Cố Cẩn lạnh lùng cắt ngang: “Đừng nói nhảm.”
Thứ anh đeo không phải đồ trang sức mà là một chiếc vòng ức chế – chỉ có thể tháo ra thông qua phẫu thuật.
Sau khi Omega đến tuổi trưởng thành, họ phải trải qua những cơn đau đớn do kỳ động dục gây ra. Trước đây, thuốc ức chế có thể tạm thời giúp giảm bớt những triệu chứng này, nhưng vì bị Alpha ghét bỏ, thuốc ức chế không bao giờ được lưu hành rộng rãi trên thị trường.
Tuy nhiên, cục diện đã thay đổi từ 10 năm trước, nhờ sự can thiệp cậu của Cố Cẩn – Thủ tướng An Cách. Sau khi lên nắm quyền, An Cách đã mạnh mẽ thúc đẩy việc hợp pháp hóa thuốc ức chế, thậm chí còn phát triển vòng ức chế có khả năng kiềm chế tốt hơn kỳ động dục, giúp Omega không còn phải lo lắng về sự rối loạn pheromone. Khi đeo vòng ức chế, Omega sẽ không khác gì Beta, không gây kích động cho Alpha, và tránh được những tình huống xấu hổ khi bất ngờ rơi vào kỳ động dục.
Hiện tại, Omega trưởng thành có thể tự do chọn lựa có đeo vòng ức chế hay không, nhờ đó có thể theo đuổi các nghề nghiệp mà họ mong muốn. Tuy nhiên, việc đeo vòng ức chế vẫn bị một số Alpha phản đối, cho rằng Omega như vậy là đi ngược lại bản chất của họ. Những Alpha này thậm chí đã tổ chức biểu tình yêu cầu cấm vòng ức chế… Nhưng dĩ nhiên, dưới sự cứng rắn của An Cách, các cuộc biểu tình này không mang lại kết quả đáng kể nào.
Tuy nhiên, cũng có một số Beta và Omega bài xích vòng ức chế. Mặc dù thiết bị ức chế này hiện đang lưu hành trên thị trường nhưng việc đeo nó vẫn có thể bị người khác chỉ trích, nhưng Cố Cẩn không mấy bận tâm đến điều đó.
Anh đăng nhập vào Tinh Võng, và trong nháy mắt, rời khỏi thế giới thực để bước vào không gian giả lập — nơi này là một hình thái khác của Tinh Võng, một thế giới thưc tế ảo được được cấu tạo bởi internet để xem toàn bộ tin tức thế giới.
Tinh Võng có hẳn một thế giới giả lập với những con phố, tòa nhà cao tầng, và thậm chí là các cửa hàng ảo để người dùng mua sắm. Nhưng hôm nay, mục đích duy nhất của Cố Cẩn là tham gia vào cuộc thi mô phỏng cơ giáp.
Cứ ba năm một lần, Tinh Võng lại tổ chức một giải đấu mô phỏng cơ giáp. Đây không phải chỉ là một cuộc thi đơn thuần, bởi vì đơn vị đứng sau tổ chức giải là quân đội, và người chiến thắng có thể trực tiếp tham gia vòng thử thách của quân đội. Nếu vượt qua, họ có thể gia nhập quân đội ngay cả khi trước đó chưa từng học qua trường quân sự.
Hôm nay là ngày đầu tiên đăng ký thi đấu, nhưng tại điểm đăng ký, đám đông dự thi không vội vã ghi danh. Thay vào đó, họ để thông tin cá nhân của mình hiển thị trên trí não, với một mục tiêu duy nhất: tìm đồng đội.
Người sở hữu tinh thần lực cao cấp có thể dễ dàng điều khiển cơ giáp cấp thấp. Nhưng để điều khiển một cơ giáp cùng cấp, họ phải đối mặt với rủi ro lớn. Tinh thần lực và thể lực tiêu hao quá mức có thể gây ra phản ứng ngược, có khi còn dẫn đến tổn thương nghiêm trọng. Vì vậy, để vận hành cơ giáp cao cấp, cần có sự hợp tác giữa người điều khiển công kích và người hộ tống phụ trợ. Thông thường, Alpha là dạng tinh thần lực chuyên về công kích, trong khi Beta có thể vừa công kích vừa phụ trợ, còn Omega thì thường thiên về hỗ trợ.
Nhưng Cố Cẩn lại khác. Anh là một thiên tài bẩm sinh về công kích tinh thần lực, và để điều khiển một cơ giáp cấp A, anh cần tìm một người hộ tống.
Sau khoảng hai mươi phút tìm kiếm, Cố Cẩn dừng lại ở một góc, nơi có một người ngồi xổm. Trí não cũ kỹ của người đó hiển thị thông tin: Norton, Beta, tinh thần lực cấp B, phụ trợ. Đang tìm kiếm một người điều khiển cơ giáp.
Không ngờ có người đến tìm mình, Norton có vẻ rất ngạc nhiên, nhưng khi phát hiện người trước mặt là một Omega đeo thiết bị ức chế, cậu ta càng thêm bất ngờ.
“Tuy nhiên,” Norton nói, “Omega tham gia thi đấu vẫn có chút nguy hiểm.”
Dù đây chỉ là một giải đấu giả lập trên Tinh Võng, nhưng mọi người đều tồn tại dưới hình thức tinh thần thể. Trước đây, đã có trường hợp người chơi bị ám hại trong trận đấu, dẫn đến tinh thần thể bị tổn thương nghiêm trọng, và ngoài đời thực thì trở thành người thực vật.
“Cảm ơn, ít nhất cậu không giống những người khác. Họ nhìn thấy tôi là Omega liền từ chối ngay.”
Cố Cẩn nhàn nhạt nói. “Nhưng nếu cậu cứ giấu mãi tinh thần lực của mình, thì e rằng cậu sẽ không tìm được đồng đội.”
Norton sững sờ, hỏi: “Làm sao cậu biết?”
Cố Cẩn không trả lời, chỉ mở trí não của mình lên, hiển thị rõ ràng tinh thần lực —— cấp A.
“... Thì ra cậu cũng là tinh thần lực cấp A,”
Norton thán phục, “Thật tuyệt vời. Lại còn là Omega nữa, chắc chắn cậu là một nhân vật rất lợi hại.”
Trên Tinh Võng, khuôn mặt là ảo, Cố Cẩn sử dụng một khuôn mặt giả lập, nên Norton không nhận ra đây chính là Cố Cẩn, người con trai cả của gia đình họ Cố, không lâu trước đây gây bão trên Tinh Võng.
“Cũng không hẳn,”
Cố Cẩn đáp. “Còn anh, tại sao lại giấu tinh thần lực của mình?” Ngay từ cái nhìn đầu tiên, Cố Cẩn đã nhận ra Norton không phải cấp B, mà là cấp A.
“Ừm, có lẽ bởi vì... tôi là Beta,”
Norton bất đắc dĩ nói, “Hơn nữa, tôi không đủ tiền mua cơ giáp giả lập.”
Cơ giáp giả lập trên Tinh Võng cần mua bằng tiền thật, mặc dù giá rẻ hơn so với cơ giáp ngoài đời, nhưng vẫn không phải ai cũng có thể chi trả được.
Dù Norton nói vậy, Cố Cẩn vẫn biết đó không phải lý do thực sự. Nhưng anh không tiếp tục hỏi, chỉ đáp: “Vậy, cậu có muốn lập đội với tôi không?”
“Ừm, lập đội với cậu có lẽ là lựa chọn tốt nhất của tôi,”
Norton nói. “Những Alpha khác có lẽ sẽ không thích làm hoa tiêu cho Beta, hơn nữa tôi không chịu nổi mùi tin tức tố của họ, quá gay mũi.”
“So với Alpha, tôi cũng thích Beta hơn.”
Cố Cẩn trao đổi thông tin liên lạc qua trí não với Norton, rồi nói: “Vậy sau này xin nhờ cậu chỉ dạy nhiều hơn, đồng đội.”
——
Tại trụ sở quân đội, người phụ trách Hiệp hội Omega, Leysin, trong bộ lễ phục sang trọng, đến gặp thượng tướng Lăng Đình.
"Hiệp hội cho rằng, những người như ngài, một Alpha xuất chúng, nên kết hợp với Omega ưu tú nhất. Điều này đảm bảo cho thế hệ sau có gen hoàn hảo."
Leysin khuôn mặt cười đến nhăn lại, đưa đến một phần danh sách cho Lăng Đình. “Tất cả những Omega trong danh sách này đều có dung mạo xuất sắc, tài năng toàn diện, và tất nhiên, tinh thần lực của họ cũng...”
Lăng Đình tùy ý đặt tách cà phê xuống bàn, phát ra tiếng “cạch” nhỏ nhưng đầy uy lực, khiến Leysin im bặt.
“Cảm ơn ý tốt của An phu nhân,”
Lăng Đình nói. “Nhưng hãy về nhắn lại với bà ấy, ngoài Cố Cẩn ra, tôi không nghĩ đến ai khác.”
Leysin ấp úng: “Nhưng... Cố thiếu gia đương nhiên cũng rất tốt, chỉ là…”
Thấy sắc mặt Lăng Đình lạnh lùng, Leysin không dám nói tiếp, quay sang tìm sự giúp đỡ từ phó quan của Lăng Đình, nhưng anh ta chỉ đứng đó mỉm cười như không thấy gì. “Anh muốn đi rồi đúng không? Vậy để tôi tiễn anh.”
Leysin hoảng loạn: “Không, không phải ý tôi là…”
Trợ lý: “Không cần khách khí, Leysin tiên sinh, mời bên này.”
... Và Leysin bị "tiếp đón" ra ngoài một cách nhiệt tình.
Sau khi tiễn Leysin, phó quan quay lại thư phòng và thấy Lăng Đình đã đăng nhập Tinh Võng, đang... Mua hoa.
Phó quan ngạc nhiên: "Ngài định gửi hoa cho Cố thiếu gia để chứng minh mình trong sạch à?"
Lăng Đình lạnh nhạt: “Tại sao tôi phải chứng minh mình trong sạch.”
Phó quan "Ồ" một tiếng: “Thật không dám giấu giếm, nhưng hình như ngài không có mấy ‘trong sạch’ để mà chứng minh với cậu ấy đâu.”
Còn nhớ trước đây khi tiểu thư Lâm cố tình gây scandal với Lăng Đình, anh chẳng thèm đoái hoài -- -- kết quả thì sao, giờ không ít người nghĩ rằng Lăng Đình và tiểu thư Lâm có gì đó mờ ám.
Lăng Đình nhướng mày: “Nếu cậu lại nói thêm câu nào, thì hãy chuẩn bị sẵn sàng đi trồng trọt ở hành tinh hoang.”
Phó quan “!!!”
“Thực xin lỗi!”
——
Nửa giờ sau, khi Cố Cẩn đã hoàn tất đăng ký và chuẩn bị cùng Norton đi mua cơ giáp, anh bỗng nhận được thông báo. Có người gửi hoa cho anh.
Cố Cẩn: “...”
Norton nhìn lướt qua rồi nói: “Ồ, đó là Helena*, loài hoa của tình yêu, rất đắt đỏ đấy.”
(*) Hoa Helena
Cố Cẩn: “.....”
“Cậu có muốn về ký nhận không?” Norton hỏi. “Tôi có thể đợi cậu ở đây.”
“Không cần,”
Cố Cẩn thản nhiên nói. “Hoa có thể ăn được không?”
Norton: “???”
Cố Cẩn nghiêm túc hỏi lại: “Có ăn được không?”
Norton: “..... Có thể..... Không được đi.”
Cố Cẩn: "Vậy quên đi."
Và bó hoa còn nguyên lập tức được trả lại cho Lăng Đình.
Lăng Đình: "....."
Phó quan nghẹn một lúc, nói: “Nếu ngài muốn tặng quà, chí ít cũng nên chọn thứ cậu ấy thích. Chẳng phải ai cũng thích hoa đâu, ngay cả Omega.”
Lăng Đình trầm ngâm vài giây rồi nói: “Tặng gấu bông được không?”
Phó quan “...”
Ngài đúng một Alpha trai thẳng !
-------------------------------------