Văn án:
Lê Dung được nuông chiều từ nhỏ, tính tình lạnh lùng, thích che giấu bản thân, trời sinh có đôi mắt đào hoa xa cách.
Sau khi gia đình phá sản, mẹ bạn gái lập tức trở mặt, đứng trước mặt bao người ném cho cậu 50 vạn.
“Cầm tiền đi, tránh xa Nguyên Nguyên ra, con bé xứng đáng có cuộc sống tốt đẹp hơn.”
Tống Nguyên Nguyên chỉ biết cúi đầu, im lặng.
Khách khứa thi nhau chế nhạo cậu, chỉ có Sầm Hào ngồi cùng bàn lại đang cười.
Sầm Hào dựa vào ghế sofa, lười biếng vắt chân, đầu ngón tay nghịch bật lửa, ánh mắt đánh giá Lê Dung.
Mẹ Tống mời Sầm Hào đến là có mục đích rõ ràng, bà ta muốn dựa vào Tống Nguyên Nguyên để đu lên nhà họ Sầm có gia sản bạc tỷ.
Nhưng chỉ có Lê Dung biết, Sầm Hào hệt như một con rắn độc cố chấp và lạnh lùng.
Sau này hắn chẳng những không cưới Tống Nguyên Nguyên, ngược lại còn nhốt Lê Dung trong nhà, đòi cưới cậu.
Sống lại một đời, Lê Dung muốn trả thù.
Sầm Hào tuy rằng cố chấp điên cuồng, nhưng hắn đệp troai, lại còn rất giàu có…
Cậu nhận lấy 50 vạn của mẹ Tống, cười híp mắt, trả lời dõng dạc: “Cảm ơn, tôi thích đàn ông.”
Thừa lúc Sầm Hào hoảng hốt, cậu nhào vào lòng Sầm Hào.
“Chạy lẹ, đời này tôi cũng không muốn cố gắng phấn đấu nữa.”
Sầm Hào: ???
—————
Chín năm sau, vị lão đại bí ẩn và quyền lực nhất giới kinh doanh đeo nhẫn cưới kim cương.
Vì hiệp định bảo mật, không ai biết danh tính “người phụ nữ” khiến bao nhiêu quý cô ghen tỵ này là ai.
Cho đến một ngày, thiên tài Sinh vật học Lê Dung của trường A bị trẹo chân.
Có người nhìn thấy Sầm Hào thành thạo bế người lên, đỡ vào xe riêng.
Các quý cô: Mịa nó…
Lê Dung à, cậu là định mệnh của tôi…