[Tống Nguyên Nguyên: Lê Dung, sao cậu không trả lời tin nhắn của tôi?]
[Tống Nguyên Nguyên: Cuối tuần là sinh nhật của tôi rồi, cậu nhất định phải đến đấy, tôi sẽ đợi cậu.]
[Tống Nguyên Nguyên: Còn nhớ năm ngoái chúng ta cùng ngắm sao tại quán cà phê Vân Đỉnh không?]
Hiện giờ trong điện thoại của Lê Dung vẫn còn lưu toàn bộ tin nhắn trò chuyện giữa cậu và Tống Nguyên Nguyên.
Lúc này Tống Nguyên Nguyên còn chưa đến mức chỉ tay vào mặt cậu và mắng chửi cuồng loạn rằng cậu đi chết đi.
Bọn họ thực sự chấm dứt là vào một năm sau khi tốt nghiệp đại học.
Tống Nguyên Nguyên đến nhà Sầm Hào để lấy lòng, còn mang theo bánh Mousse vải tự làm nhưng gõ cửa mãi mà không ai mở, khi cô ta đang vô cùng thất vọng định rời đi thì nhìn thấy Lê Dung mở cửa.
Lê Dung mặc chiếc áo khoác phòng thí nghiệm màu trắng mà bình thường chỉ mặc ở phòng thí nghiệm, tay áo dài rộng thùng thình được vén lên đến cánh tay, lộ ra một phần cánh tay trắng nõn mảnh khảnh.
Tóc cậu ẩm ướt, dính vào tai, lông mày cau lại vì bực bội, trong mắt là sự lạnh lẽo như sắp đóng băng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT