Hôm sau đến trường, khi vừa bước chân vào lớp học thì một số người xuất thân từ Hồng Sa nhìn cậu bằng ánh mắt khó hiểu.
Nhất là Thôi Minh Dương, cậu ta khinh thường Lê Dung, nhưng đã bị Sầm Hảo cảnh cáo nên không dám thể hiện. Vì vậy, cậu ta chỉ trừng mắt rồi lập tức nhìn sang chỗ khác, thấy không có gì xảy ra cậu ta lại liếc mắt thêm một cái mà không biết rằng dáng vẻ của cậu ta lúc này trông giống như một thằng hề đang làm trò.
Giản Phục thì như một khối nam châm, mặt tươi như hoa hút đến bàn của Lê Dung.
Trên mặt cậu ta không cầm được nụ cười xấu xa, thừa dịp Sầm Hào vẫn chưa đến, cậu ta thúc vai mình vào tay Lê Dung, “Được lắm lớp trưởng, tôi nghe nói mẹ của Tống Nguyên Nguyên giận đến xanh mặt, tất cả mọi người có mặt như nuốt phải ruồi, sau đó chẳng ai thèm ăn bánh kem mà đều tìm lý do để bỏ về. Phải nói cậu nữa, đúng là một người ăn no cả nhà không đói, khâm phục, khâm phục, anh Hào của tôi còn chưa đến, cậu mau nói cho tôi biết lúc đó phản ứng của anh Hào như thế nào?”
Lê Dung đặt bát cháo yến mạch vừa mua ven đường lên bàn, sau đó từ từ cắm ống hút vào ly giấy, nghe thấy vậy thì khẽ nhếch môi, “Cậu ta à, hiếm khi được tôi tỏ tình nên vui lắm.”
Giản Phục liếc sang chỗ ngồi đang còn trống của Sầm Hào, không nhịn được mà cười thầm, “Anh ta có vui hay không thì tôi không biết, nhưng nội bộ khu 3 thì mừng như điên. Ba của anh ta thường ngày gương mặt lúc nào cũng nghiêm nghị, vô cùng nghiêm khắc, trong nhà hiếm khi có chuyện khiến mọi người vui vẻ.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT