Vốn là một người tinh thông y thuật, nào ngờ nàng xuyên không thành một nông nữ, cả gia đình nghèo đến tả tơi, nguyên căn nhà không có thứ gì ngoài bốn bức tường.
Mẫu thân yếu ớt, đệ đệ tuổi nhỏ, thế mà còn éo le hơn là nàng cũng đã không còn thanh bạch, bị huỷ hôn.
Ngược tra nam, đấu cực phẩm, chữa bệnh cho mẫu thân, nuôi em trai nhỏ trưởng thành.
Lên núi bắt cá hái măng, xuống đồng bằng bán đậu hủ thúi.
Lại mua mười tám mỹ nam, từ đây đi đến đỉnh cao nhân sinh.
Cuộc sống gia đình trải qua ngày ngày thích ý, vương gia điên trong lời đồn dọa người ta sợ vỡ mật, lại xuất hiện trước cửa nhà nàng, tuyên bố muốn cưới nàng? Tuy rằng nàng thích mỹ nam, nhưng nghe nói Vương gia cái gì cũng không cử a...
“Vương gia, hai chúng ta thân quen lắm sao?!”
Mỗ nữ vẻ mặt nghiêm túc nói.
“Ha hả”
Vương gia nào đó ý vị thâm trường mà cong cong khóe môi, từ phía sau soạt một cái, xách ra ba tiểu bánh bao tròn tròn.
Vương gia: “Kêu nương.”
Mỗ nữ đứng hỗn độn trong gió, con ở đâu chui ra vậy?