"Triều đại nhà Minh, năm Hồng Vũ, phủ Bắc Bình... Trời ơi, ông ngứa mắt với con sao..."
Con người khi xui xẻo thì uống nước cũng có thể nghẹn.
Đang yên đang lành đi trên đường cũng có thể xuyên không, còn xuyên về tận sáu trăm năm trước!
Sao lại xuyên không được vậy? Là do tướng đi của hắn xấu quá hả…?
"Nếu đây chỉ là một giấc mơ thì tốt biết mấy." Mạnh Thanh Hòa dùng sức gãi đầu, cảm giác ngột ngạt và bất lực sâu sắc.
Sớm biết thế này, hắn thà mặc váy cỏ múa cột trong buổi họp lớp, hy sinh sắc đẹp mua vui cho quần chúng nhân dân chứ éo bỏ về sớm...
Đáng tiếc ước mơ thì đẹp đẽ, nhưng thực tế thường vô cùng tàn khốc, giống như cơn gió bắc tạt qua khe cửa, đang thổi phà phà vào người hắn lúc này.
Phù...
Mái tóc dài tung bay, áo vải gai trên người mặc cũng như không…
Mạnh Thanh Hoà lạnh đến mức răng va vào nhau, phải xoa xoa cánh tay cho đỡ bớt. Hắn nghiến răng, dù sao đã đến đây rồi, có hối hận đến mức đứt từng khúc ruột cũng không quay về được, điều nên nghĩ là làm sao để có thể sống sót trong thời đại này.
Yêu cầu của hắn không cao, một ngày ba bữa, có phủ đệ riêng, không lo ăn mặc, vậy là đủ.
Không có chí khí ư? Đấng mày râu không muốn lập công danh, không muốn có mỹ nhân vây quanh sao?
Mở to mắt ra giùm cái, đây là năm Hồng Vũ, phủ Bắc Bình là địa bàn của Yến Vương, dám chơi trội trước mặt Minh Thái Tổ và Minh Thành Tổ tương lai? Chán sống rồi đúng không?
Còn mỹ nhân vây quanh gì đó... ngại ghê, gu của hắn là “chim chích bông”.
=================================
Trong thời đại hoàng kim và hùng mạnh nhất của Đại Minh, đối với một người xuyên không, điều gì là quan trọng nhất?
Mạnh Thanh Hoà: Đương nhiên là sống sót!
Đây là câu chuyện về một nhân vật nhỏ bé trong thời Minh sơ (thời kỳ đầu nhà Minh), dùng hết sức bú sữa mẹ đấu tranh với dòng chảy lịch sử.
===============================
Nhãn mác nội dung: Đam mỹ, quý tộc quyền thế, cường hào ác bá, thiên chi kiêu tử, xuyên không, thời kỳ đầu nhà Minh