Văn án:
Biên tập Hoa Hoa: [Đại thần, người đã nghỉ ngơi mấy tháng rồi, đã nghĩ đến lúc nào sẽ ra tác phẩm mới chưa, nên làm việc rồi đó ~]
Tác giả - Vận Mệnh Chi Thần: [Gần đây đang suy xét ghi chép một tiểu thuyết hệ liệt.]
Biên tập Hoa Hoa: [Đại thần, người lại đem sáng tác chuyện xưa nói thành ghi chép chuyện xưa, quả nhiên là hình tượng Vận mệnh chi thần không đổ a ha ha ha... không biết là dạng chuyện xưa gì?]
Tác giả - Vận Mệnh Chi Thần: [Là tiểu thuyết hệ liệt đề tài kinh dị, trước mắt có: quỷ thần cổ trạch, quái vật đầm lầy, hung thú vùng địa cực, u linh lâu đài mấy phần này.]
Biên tập Hoa Hoa:[À…… Đề tài kinh dị à. Thật ra, tôi kiến nghị Đại Đại không nên viết đề tài kinh dị, gần đây đề tài kiểu này có vẻ nhạy cảm, tốt nhất vẫn nên tránh một chút.]
Tác giả - Vận Mệnh Chi Thần: [Gì? Quy tắc của con người không cho phép viết sao, con người thật là mỗi thời mỗi khắc lại xuất hiện quy tắc mới.]
Biên tập Hoa Hoa: [À, cũng không có cách nào, tôi cũng không dám nhiều lời. Tóm lại, cá nhân tôi kiến nghị đại thần Vận Mệnh đem đề tài kinh dị này đổi thành đề tài tình yêu, ngài biết đấy, loại đề tài này ít phát sinh vấn đề nhất, bảo đảm rất ổn!]
Tác giả - Vận Mệnh Chi Thần: [Đem chuyện xưa kinh dị biến thành câu chuyện tình yêu sao…… Ý tưởng này rất thú vị đấy. Nếu như thế, vậy không thể chỉ ghi chép lại đơn thuần nữa, cần an bài cho các vai chính trong chuyện xưa của ta tương ngộ vận mệnh một lần.]
Biên tập Hoa Hoa: [Ha ha ha... người chính là Vận Mệnh Chi Thần, thay đổi vận mệnh không phải dễ như trở bàn tay sao, chờ mong tác phẩm mới của Đại Đại nha ~ ]
Biên tập viên bên kia máy tính không hề biết tác giả có bút danh là Vận Mệnh Chi Thần ở bên này máy tính hóa ra lại là một con mèo đen.
Con mèo đen đang ngồi xổm trước máy tính, thu lại móng vuốt gõ bàn phím, trên mặt mèo lộ ra một nụ cười quỷ bí.
Con người gọi nó là Vận Mệnh Chi Thần, có lẽ bởi vì nó thích quan sát và ghi chép lại những thứ lướt qua dòng thời gian và không gian. Thật ra nó càng thích đem những sinh linh lưu động trong con sông thời gian và không gian đó xoắn thành một khối hơn.
Những việc nó tùy tay làm lại trở thành vận mệnh an bài.
Ở trước mắt nó, thế giới có một dáng vẻ khác, vô số thế giới trùng trùng điệp điệp bên nhau, ở trong cùng một không gian mức độ bất đồng, những thứ bơi lội dày đặc đó là vô số sinh linh ở dạng nguyên sơ, chúng hợp thành vô số thế giới.
Mà điều nó phải làm là bắt giữ một ít thứ trong đó, thả xuống một không gian khác, ở một thời điểm khác phù hợp nhất với họ.
"Vận mệnh khiến các người tương ngộ" - Mèo đen sung sướng lắc lắc cái đuôi rồi ghi chép lại những chuyện xưa này, những chuyện xưa thú vị, những chuyện xưa nhàm chán.