Trên thần đài, tượng thần vỡ ra khe hở. La Ngọc An từng nhìn thấy cảnh tượng như vậy. Một tháng sinh thần đó, mỗi đêm cô đều nhìn thấy tượng thần của thị thần như vậy.
Chẳng qua khác với khi đó chính là, lúc này trong khe hở trên tượng thần không còn phát ra tiếng rên rỉ liên tục khiến người ta sởn tóc gáy nữa, chỉ có từng đợt từng đợt khói đen nhè nhẹ tràn ra, tụ lại xung quanh tượng thần, ngưng tụ không hề tiêu tan.
Bình tĩnh nhìn kĩ thì đây là cảnh tượng khiến bất kì kẻ nào nhìn thấy đều cảm thấy sợ hãi, nhưng La Ngọc An biết đây là thị thần, nên trong lòng cô không chỉ không sợ hãi, mà thậm chí còn có cảm thấy vui mừng.
“Thị thần?” Cô nhẹ giọng gọi.
“Tới, đến chỗ này của ta.” Âm thanh ôn hòa quen thuộc của thị thần bay ra từ khe hở tối đen.
Theo lời hắn nói, khe hở tượng thần đột nhiên nứt ra lớn hơn, khói đen phiêu tán tạo thành một con đường nối thẳng vào trong cơ thể tượng thần.
La Ngọc An mặc một thân hỉ phục không do dự, ôm chặt bình sứ trắng, dẫm lên khói đen tiến đến, cuối cùng lọt vào trong khe hở u ám.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT