Tám tiếng đồng hồ chịu trận với đủ tình tiết tào lao cẩu huyết của bộ ngôn tình nổi tiếng mà cô em họ lải nhải liên tục, Trang Văn Chiêu hoa mắt chóng mặt đến mức té xuống cầu thang.
Tới khi tỉnh lại thì ngạc nhiên phát hiện mình xuyên không!
Xuyên không cũng không phải vấn đề gì to tát, nhưng mà làm ơn đi, sao lại để cho hắn xuyên qua cuốn tiểu thuyết hậu cung máu chó kia chứ! Mà hiện giờ, hắn lại còn vinh hạnh xuyên vào túi cát Thái Cổ La chuyên thay người khác đổ vỏ.
Chuyện còn kinh khủng hơn đó là truyện này thể loại NP, nên hắn rất có thể sẽ bị sáu tên nam chính kia hành hạ, hạch sách, giẫm đạp...
OMG!! Nghĩ thôi cũng thấy tê tái!
Cho dù hắn hưởng thụ tri thức của 1000 năm sau, nhưng một chọi sáu, quả thật vẫn không sáng suốt.
Hắn chung quy vẫn nên nghe theo binh pháp của Tôn Tử, chạy là thượng sách.
Cơ mà, sáu tên kia, bọn mi vì cái gì mà cứ đuổi theo ta mãi vậy???