"Bắp cải? Okonomiyaki thì sao? Thêm bột thêm trứng thêm các nguyên liệu mọi người thích, vừa ngon lại vừa no bụng." Chống cằm nghĩ ngợi hồi lâu, ta đưa ra lựa chọn không tồi. Tuy về đến chủ thành cơm canh đã khá hơn rất nhiều nhưng so với tốt vẫn còn xa lắm. Phải mà như lúc trước thì ta cũng đòi Đỏ Chót đi săn đổi bữa cho ta đấy nhưng nể tình ta có Thất Dịch mà Đỏ chót còn đang phải đại chiến 300 hiệp với cô công chúa kia, ta tạm thời bỏ qua cho hắn. Mà nói đi cũng nói lại, Đen Thùi Lùi đâu rồi nhỉ?
"Đen? Là Hựu Trạch ca ca ấy hả? Thế nào, nhớ anh hai nhóc rồi à?" Tiểu Đào nhe răng làm mặt xấu nhào đến bẹo má ta. Ta rất có ý kiến luôn đó, tuy rằng ngoại hình Cổ La không được soái khí cho lắm nhưng ta dù sao cũng là người lớn, là đại nam nhân anh tuấn soái khí đóa nha~
Đen Thùi Lùi vẫn một bộ mặt than nhưng ta có thể nhìn ra đám mây đen vờn quanh người hắn. Sờ đến sau lưng là bàn, ta đang định men theo mép của nó để rút lui thì Đen Thùi Lùi đột ngột chống hai tay lên bàn, tạo thế gọng kìm ép ta gần như nằm ngửa. Huhuhu, bớ người ta cứu mạng!!!! Q-Q
"Nhị vị, có thể để dành cho chúng tôi chút không gian riêng tư được không?"
"KHÔNG ĐƯỢC!!" Không được, không được đi, không được đi ma2~ các người mà đi hắn nhất định sẽ quay ta lên, nướng ta lên, thui ta lên, hầm ta lên, chiên ta lên... Ta không muốn bị biến thành mãn hãn toàn tịch đâu~ Nước mắt lưng trong nhìn Thất Dịch của Hồng đào, ta tự nhận tín hiệu phát ra còn rõ hơn mặt trời chính ngọ nhưng hai tên không có chút nghĩa khí nào vẫn lạnh lùng bỏ mặc ta.
"Chuyện trong nhà nên xử lý nội bộ, Phong quốc hay nói là cái gì mà đầu giường cãi cuối giường hòa. Hai người cứ tự nhiên." Nhìn Hồng Đào bê hộp cơm bỏ chạy ta chỉ muốn gào lên, ngươi dùng sai thành ngữ rồi, còn có đó là cơm của ta! nhưng mà Thất Dịch còn đáng ghét hơn. y không những không nói gì mà còn âm thầm rút lui để lại khẩu hình "Nhặt xác giúp ngươi." rồi quắp đuôi bỏ chạy. Đồ anh em nắm nem!
Người không nên đi cũng đi rồi, cả cái sân rộng lớn lẻ loi chỉ còn một cái bàn đá và hai ta đang trong một tư thế vô cùng khó tả.
"...... Đen... Cơ giáo chủ, lưng ta đau." Nửa nằm trên bàn trừng nhau một lúc lâu, ta vẫn lựa chọn tự mình phá vỡ im lặng. Tiếc thay, cặp mắt cún long lanh đáng yêu của ta ấy vậy mà chẳng thể khiến cho cục đá đen này động đậy. mới đầu ta còn bực mình nhưng nhớ lại tình thương mến thương của chó nhà hàng xóm với cột điện, ta nghĩ mình có chút hiểu.
"Được rồi, Cơ Hựu Trạch, là ta sai được chưa? Nói xấu sau lưng người khác là ta không đúng. Hơn nữa, ngươi giúp ta nhiều việc nhu vậy ta không thể tùy tiện bôi xấu ngươi. Ta xin lỗi được chưa? Ngươi thả ta ra đi, ta hứa ta không tùy tiện đi phát tán tin đồn nhảm nữa." Không thể làm nũng thì nói lý nói tình, dù thế nào thì ta cũng phải thoát khỏi cái tư thế này, lưng ta nhất định là bầm một mảng rồi.
Đen Thùi Lùi nhìn một chút rồi bế ta thả lên bàn. Tuy rằng tay vẫn bị giữ lại nhưng so với tư thế cong vẹo kia, ta vẫn tình nguyện ngồi đàng hoàng hơn. Chợt, Đen Thùi Lùi móc ra một vật khua khua trước mắt ta, nói:
"Không có. Quan hệ bọn ta tốt lắm." vì ta nào có phải là ngươi. Nhưng nghĩ đến ý quan tâm trong lời dủa ĐenThùi Lùi, ta vẫn không bóc mẽ sự thật. Ta đây người gặp người yêu hoa nhìn hoa nở, nào có giống ngươi hệt như dịch bệnh, đi đến đâu nhười tránh đến đó. Nếu không phải đen đủi, ta chắc lúc này vẫn có nằm bát ăn bát vàng ở phủ Hy tửtiện thể chui luôn lên gia phả nhà họ Triệu luôn rồi.
Không biết Đen Thùi Lùi có hài lòng với đáp án của ta hay không nhưng y đột nhiên nghiêm túc hẳn lên. Đột ngột bị người sờ cổ, ta giật nảy định tránh thì Đen Thùi Lùi áp sát lên người ta thì thầm một tiếng thứ tội rồi trong chưa đầy 3 giây... XOẸT!
"Đen Thùi Lùi ngươi điên rồi à!! Ban ngày ban mặt đi xé áo ta, ngươi phát bệnh chắc!!!" Vội vã lấy tay che người, ta nhảy vọt ra xa. Ai quản có đất đai trầy xước gì không, việc trọng đại lúc này là tránh xa đến biến thái này ra. Quần áo của ta đều là chất lượng thượng thừa, có thể xé đến rách này, ta không tin Đen Thùi Lùi không dùng nội cung thần lực gì gì đó. Vớ đại vật gì bên chân chọi Đen Thùi Lùi cho hả giận, ta nhắm mắt xông ra ngoài. Ai quản mặt mũi chứ, ta chỉ biết lúc này tuyệt đối không thể ở chung với Đen Thần Kinh.
Cầu cho sét đánh chết ngươi đi!!!!!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT