Ta bẩm sinh bị lãng tai, là ám vệ vô dụng nhất bên cạnh chủ thượng.
Chủ thượng nói ta giống một con heo, ta nói vậy ta ra ngoài mua nấm hương.
Hắn chịu không nổi, đành sai ta đi theo dõi tử địch của hắn.
Ta cải trang thành một người bán bánh, dựng sạp ngay trước cửa nhà tử địch.
Hai tháng sau, chủ thượng mặt mày xám ngoét xách ta từ trên giường tử địch xuống.
“Lão tử bảo ngươi giám sát hắn! Không phải bảo ngươi ngủ với hắn!”