Tên gốc: Lão công của ta là cổ nhân Thể loại: Cổ xuyên kim, hào môn, nhẹ nhàng, HE
Văn án
Đỗ Khanh chưa từng nghĩ đến, mình nghe theo cha mẹ nói, về dọn dẹp nhà của tổ tiên một chút, hơi mệt mỏi mà ngủ ở gác mái, khi tỉnh lại thì thấy bên người mình lại có một người đàn ông lạ!
Đỗ Khanh bật khỏi giường như lò xo: “Anh là ai?”
Cùng lúc đó, Tống Gia Thành: “Cô nương là người phương nào? Sao lại ngủ trên giường của tôi? “
Tống Gia Thành không tiếng động kẹp chặt cổ áo của mình hơn, xụ mặt nói: “Vị cô nương này, đêm khuya bò lên giường đàn ông xa lạ, không phải việc làm của thục nữ.
Đỗ Khanh hoảng hồn, vẻ mặt mờ mịt, duỗi tay chỉ vào chính mình, tức đến bật cười: “Anh nói là tôi bò lên giường của anh? Đây rõ ràng là nhà tôi, giường của tôi! Tôi còn đang muốn báo cảnh sát anh đột nhập trái phép vào nhà dân đấy!”
Không thể hiểu được, người này lớn lên đẹp trai, có cơ bụng là có thể nói bậy sao?
Cái gì? Tống Gia Thành nghe vậy mày càng nhăn chặt, lại cách xa Đỗ Khanh thêm vài phần: “Nhà của cô nương, không thể như thế được?”