Nền tảng sức khỏe của Đỗ Khanh không quá tốt, sau khi sinh mổ nhiều ít vẫn bị ảnh hưởng, cô ở lại bệnh viện mấy ngày như bị đi đày, dù cô là viện trưởng, động tới d.a.o kéo, chảy m.á.u cũng đau đến mức cô đổ một thân mồ hôi lạnh.

Thấy cô chịu khổ, Tống Gia Thành đau lòng không thôi, liên mồm nói không cần áo bông nhỏ, không muốn cô chịu đau nữa.

Còn vấn đề Quốc công phủ, không ai kế thừa thì không ai kế thừa đi.

Có thể nghe được Tống Gia Thành nói ra câu này, tất nhiên trong lòng Đỗ Khanh rất cao hứng, bất quá có sinh đứa thứ hai hay không là chuyện mà hắn không một mình quyết định được, tuy rằng hiện tại cũng vì đau đớn cô cũng không muốn sinh thêm, nhưng chuyện sinh con, phụ nữ đều là lành sẹo quên đau, nói không chừng chờ thằng nhóc nghịch ngợm này lớn một chút cô lại muốn sinh thêm thì sao?

Buổi tối đầu tiên sau khi xuất viện, giường gỗ liền cho Đỗ Khanh bọn họ một kinh hỉ, bởi vì lúc trước bọn họ chưa từng thành công mang những người khác xuyên qua, cho nên bọn họ đều chấp nhận chuyện con trai không thể xuyên qua, cho nên cũng không có nghĩ nhiều.

Trời mới biết sau một giấc ngủ dậy, Đỗ Khanh phát hiện một nhà ba người đều xuyên qua, không thể tin vào hai mắt của mình.

Tuy rằng không biết rốt cuộc giường gỗ đã xảy ra vấn đề gì, nhưng dù sao con trai có thể xuyên qua cùng bọn họ chính là một chuyện tốt.

Bởi vì Tống Gia Thành cùng Đỗ Khanh mang theo con trai đột nhiên xuyên về, Tần thị cùng Tống Hải bọn họ không thể không tiêu tốn rất nhiều công phu để tạo chứng cớ, xóa giấu vết cho bọn họ, bất quá mọi người đều vui vẻ.

Lúc sau Đỗ Khanh còn phát hiện khi có con trai, chỉ cần một người là cô hoặc Tống Gia Thành cũng có xuyên qua cùng con. Đây là chuyện bọn họ phát hiện vào tiệc một trăm ngày của tiểu Khoai Tây, một trăm ngày của trưởng tôn Quốc công phủ, quản sự tổ chức tiệc cơ động ba ngày liền, chuẩn bị đầy đủ rượu và đồ ăn, ở bên ngoài Quốc công phủ bày một trăm bàn, Tần thị các nàng vì tích phúc cho tôn tử, tiệc cơ động trăm ngày hôm nay không câu nệ là đại quan quý nhân hay là bần dân khất cái, chỉ cần bọn họ thành tâm chúc phúc tiểu thiếu gia, liền có thể ngồi xuống bàn tiệc.

Hôm nay Tống Gia Thành uống hơi nhiều, sợ mùi rượu làm tiểu Khoai Tây ngạt thở, cho nên thập phần tự giác ngủ trên sạp cạnh giường gỗ, sau giấc ngủ này lại xảy ra chuyện!

Sáng sớm hôm sau Tống Gia Thành mở mắt, vợ và con trai đêm qua ngủ trên giường gỗ đã biến mất, cũng vào lúc này, Đỗ Khanh bọn họ mới phát hiện về sau hai người bọn họ không cần trói định với nhau.

Chỉ cần có hai trong ba người nhà bọn họ nằm trên giường gỗ là có thể xuyên qua.

Sau khi phát hiện chuyện này, Tống Gia Thành là người vui mừng nhất, về sau Đỗ Khanh không cần mặc kệ bệnh viện miễn cưỡng cùng hắn về cổ đại, có tiểu Khoai Tây, chỉ cần hắn có thời gian, là có thể mang theo con trai về cổ đại để cha mẹ hưởng thụ cảm giác ngậm kẹo đùa cháu.

Từ hôm nay, tiểu Khoai Tây bắt đầu cuộc sống bôn ba giữa cổ đại, hiện đại của mình.

Đứa nhỏ này xác thật không phải là một dứa nhỏ bớt lo, từ nhỏ đã biểu hiện bản tính tiểu bá vương của mình, Tần thị cùng Cam Mạn Mai vô cùng cưng chiều hắn, nếu không phải Đỗ Khanh kịp thời phát hiện vấn đề, biến bản thân thành nghiêm mẫu, tiểu Khoai Tây ở trong nhà khẳng định sẽ thành một đứa nhóc vô pháp vô thiên ai không sợ gì hết.

Tiểu Khoai Tây sinh ra làm Đỗ Khanh cảm thấy thời gian thật sự quá mau, mặc kệ cô bận rộn cái gì, đứa nhỏ này đều đang lớn lên từng ngày.

Ở hiện đại, tuy rằng có Cam Mạn Mai giúp đỡ chiếu cố, nhưng chuyện nuôi dậy con vẫn làm Đỗ Khanh cảm thấy thập phần mỏi mệt, thật vất vả chờ đến khi tiểu Khoai Tây tới tuổi đi nhà trẻ, cô và Tống Gia Thành chân trước mới vừa đưa con vào nhà trẻ, ngày hôm sau bọn họ liền nhận được điện thoại từ giáo viên, để bọn họ tới một chuyến.

Hôm nay Tống Gia Thành vừa lúc có chuyện ra cửa, cho nên Đỗ Khanh một mình tới nhà trẻ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play