Tống Gia Thành cười ha ha nói: “Nếu không chúng ta không xem mấy thỏi son môi này nữa.”

Đỗ Khanh bàn tay vung lên: “Xem, vì cái gì không xem, cùng lắm thì chính là màu hồng thôi, em đã chuẩn bị tâm lý, không hề sợ hãi.”

Kết quả cuối cùng cũng không làm Đỗ Khanh thất vọng, hai thỏi son môi, một cái là màu hồng cánh sen, một cái khác là màu quả mơ.

Màu hồng cánh sen thì khỏi phải nói tới, người hiểu tự nhiên đều hiểu, nhưng thỏi còn lại là màu quả mơ rất bình thường, làm Đỗ Khanh không nghĩ tới.

Đỗ Khanh quơ quơ son môi trong tay, vừa lòng nói: “Thỏi son này rất đẹp, lần sau nghỉ phép có thể bôi.”

Bệnh viện số một thành phố Vân không cho phép bác sĩ trang điểm khi đi làm, chủ yếu là lo lắng mùi đồ trang điểm sẽ ảnh hưởng đến sức phán đoán của bác sĩ, cho nên son môi này Đỗ Khanh tạm thời chưa thể sử dụng đến.

Đỗ Khanh cất lại thỏi son vào trong túi, đến thỏi son màu hồng cánh sen kia, cô lại do dự.

Một thỏi son môi cũng không đắt, cũng không nhất định phải đổi, mà thôi nếu Tống Gia Thành thích màu này như vậy, không thì cứ giữ nó lại?

Đỗ Khanh vẫn có chút tin tưởng vào làn da của mình, cảm thấy dù đánh màu hồng cánh sen, cô cũng không quá mức kinh khủng.

Thôi! Cô cứ giữ thỏi son này lại, về sau ở trong nhà thì bôi một chút, coi dỗ bạn trai vậy.

Thấy Đỗ Khanh cất son môi vào phòng, trong lòng Tống Gia Thành đại định.

Tuy rằng lần này kết quả không hoàn mỹ, nhưng cũng không tới nông nỗi thất bại thảm hại, ít nhất còn có vài món đồ mà cô ấy thích.

Duy nhất chỉ có ba cái túi xách kia, Tống Gia Thành nhìn chúng nó bị Đỗ Khanh ghét bỏ đặt trên tủ giày, lúc này chỉ mới qua 4 tiếng, niềm vui rạo rực khi được mua sắm đã tan hết.

Hai người Đỗ Khanh và Tống Gia Thành đều không biết nấu cơm, cho nên buổi tối vẫn đặt đồ ăn bên ngoài về.

Đồ ăn vừa mới giao đến, còn chưa kịp mở hộp ra, Cam Mạn Mai đã gọi video đến.

Nguyên lai Cam Mạn Mai lo lắng Tống Gia Thành đi theo Đỗ Khanh ở chung cư bên này không quen, cho nên mới qua một ngày, liền vội vàng gọi điện thoại hỏi hắn ở thế nào, có muốn dọn về ở trước hay không. Tống Gia Thành vội vàng lắc đầu: “Dì Mai, cháu ở bên này khá tốt, dì với chú không cần lo lắng.”

Cam Mạn Mai nhìn cơm hộp bày trên bàn, với lời nói của Tống Gia Thành không hề tin tưởng: “Tốt cái gì mà tốt, cháu xem hai đứa, lại ăn cơm hộp, vừa đắt vừa không dinh dưỡng, về nhà ở thì tốt rồi, mỗi ngày đều có thể ăn đồ tươi mới, nóng hầm hập.”

Nghe Cam Mạn Mai lại nhắc lại luận điệu cũ, Đỗ Khanh liền cảm thấy đau đầu: “Xem mẹ nói kìa, chẳng lẽ đồ ăn của tiệm cơm người ta không nóng, không mới mẻ.”

Thấy con gái không phục, Cam Mạn Mai nói lời thấm thía: “Con thì biết cái gì nha, hiện tại những người đó vì tiết kiệm phí tổn, nguyên liệu nấu ăn sao có thể dùng loại tốt? Sao có thể bằng nhà mình tự nấu.”

Đỗ Khanh gật đầu có lệ nói: “Vâng vâng, chúng con muốn ăn cơm, chờ con nghỉ phép sẽ trở về thăm cha mẹ.”

“Con đứa nhỏ này lại như vậy, nói con hai câu liền không vui.”

Bất quá Cam Mạn Mai đối với bộ dạng này của con gái đã là thấy nhiều không trách, thấy không khuyên được cô, bà liền trực tiếp bỏ qua Đỗ Khanh, nói với Tống Gia Thành bên cạnh: “Tiểu Ngôn cháu đừng học theo con bé, nghe dì, có thời gian liền về nhà ở, cháu lại không cần đi làm.”

Đối mặt với trưởng bối ân cần, dặn dò, Tống Gia Thành chỉ có thể liên tục gật đầu vâng dạ.

Dù sao lại chờ một đoạn thời gian nữa hắn cũng muốn trở về lấy chứng minh thư, đến lúc đó cũng coi như trở về một chuyến.

Về chuyện nhà Cam Mạn Mai bọn họ tở cách bệnh viện của Đỗ Khanh quá xa, Tống Gia Thành cũng đã sớm suy nghĩ rồi.

Biện pháp tốt nhất trước mắt chính là, hắn mua một căn nhà khác cách bệnh viện Đỗ Khanh đi làm gần, lại cách đơn vị của hai người Cam Mạn Mai bọn họ không xa, đến lúc đó người một nhà ở cùng một chỗ, cũng có thể chăm sóc lẫn nhau.

Kỳ thật đơn giản nhất chính là mỗi tháng tốn chút tiền thuê một bảo mẫu, tuy rằng hiện tại đã không còn chuyện nô bộc bán mình, nhưng vẫn có rất nhiều công ty môi giới.

Đúng vậy, ở trong lòng Tống Gia Thành, công ty môi giới với công ty bất động sản tương đương với người môi giới ở cổ đại.

Bất quá Tống Gia Thành rõ ràng Cam Mạn Mai và Đỗ Hùng Hoa muốn ở gần con gái một chút.

Nếu là ở cổ đại, dựa theo tình huống Nhà họ Đỗ chỉ có một cô con gái, trăm phần trăm là muốn chiêu người ở rể.

Cũng may hiện đại rất nhiều người là con một, cũng không phải tất cả nhà có một người con gái đều phải chọn người ở rể, nếu không chuyện hắn và Đỗ Khanh sẽ rất phiền toái.

Hắn làm con trai duy nhất trong nhà, khẳng định không có khả năng đi ở rể.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play