1.
Lục Chấp sinh ở trong bóng tối, lớn lên trong bóng tối, thiếu chút nữa cũng chết trong bóng tối.
Nguyễn Điềm Điềm giống như một ngôi sao lung lay sắp rơi xuống, phát ra ánh sáng yếu ớt trong cuộc đời đen kịt của anh.
Chàng trai tính tình ương bướng, ngang ngạnh, xương cốt cứng rắn, sống lưng đánh không gãy.
Lục Chấp chảy bùn lầy lội, nuốt vào huyết lệ, dùng hết khí lực cả đời, đón ánh sáng chiến đấu đến chết không ngừng.
2.
Nguyễn Điềm Điềm thích Lục Chấp, không ai biết.
Thiếu nữ trong lòng thẹn thùng, lại không nắm chắc, chỉ dám âm thầm giấu trong lòng.
Cho đến một buổi sáng nọ, cô nhận được một cuộc điện thoại đến từ mười năm sau.
Nguyễn Điềm Điềm lúc này mới biết, chàng trai mà mình yêu nhất - từng mình đầy thương tích, trong đêm mưa đen kịt, tuyệt vọng gần chết.
Thanh âm hai mươi bảy tuổi của Lục Chấp trầm ổn khàn khàn: “Đó là con đường anh nhất định phải đi, nhất định phải chịu khổ.”
Nguyễn Điềm Điềm mười bảy tuổi ngây thơ: "Nhưng em muốn đi cùng anh, cùng anh chịu khổ."
Lần này, đến lượt cô.
3.
Lục Chấp không dám nghĩ, ngôi sao vẫn treo trên trời lại tự minh nhảy xuống, nhảy vào trong lòng anh.
"Em không muốn anh khổ sở như vậy, cho dù em chỉ có thể thay anh chia sẻ một chút vất vả."
Rạp hát nhỏ:
“Anh trai thối, hôm nay là lần thứ ba mươi hai anh ấy hung dữ với em rồi.”
Nguyễn Điềm Điềm cầm điện thoại, vẻ mặt mất hứng.
“Đừng sợ.”
Lục Chấp bóp điều thuốc trong tay, đối với chính mình mười năm trước rất không nói nên lời.
“Nếu cậu ta còn hung dữ với em thì em cứ hôn cậu ta đi.”
Vì thế ngày hôm sau, Nguyễn Điềm Điềm lền hôn lên mặt chàng trai. Chân Lục Chấp mềm nhũn, quỳ xuống.
Thiên thần nhỏ đáng yêu x Đại ca tàn nhẫn
Thể loại: Vườn trường, cứu rỗi, chữa lành, nữ theo đuổi nam.
Nam chính tư tưởng thành thục, tính cách ôn hòa, ngày thường, bình thường không động thủ, động thủ liền chỉnh chết.
Nữ chủ không phải tiểu bạch hoa, có thể chạy, sẽ mắng người, chuyên khắc nam chủ.
Nhân vật chính: Nguyễn Điềm Điềm, Lục Chấp