Văn án
Trong thời gian nghỉ hè, Minh Hạnh tới làm giáo viên ở trấn Đường Lý
Không ngờ lại đụng phải tên côn đồ, bi bám riết không tha.
Trình Phóng làm người cuồng vọng, thanh danh không ra gì, không làm được lấy một chuyện tốt.
Nhưng cái người cao ngạo không coi ai vào mắt lại mỗi sáng đưa cô tới trường, vì cô mà tu sửa lại đường, còn đem theo đèn tới đón mỗi khi cô về trễ.
Minh Hạnh hết trốn lại tránh.
Thiếu niên cực kỳ lưu manh ngồi trên lan can, lạnh lùng nhìn cô rồi cười:
“Biết em ghét bỏ ông đây rồi, em làm như ông thèm em lắm nhỉ!”
Mãi đến một đêm mười lăm trăng rằm, Minh Hạnh mặc một bộ đầm trắng, mở cửa phòng anh ra.
Nơi đáy mắt của cô là sự dịu dàng, ánh trăng mạ lên người cô một tầng ánh sáng mềm mại. Cô nhìn anh, sợ sệt nói —
“Em làm bạn gái anh, anh chăm chỉ học hành để thi Đại học được không?”
#Ngọt ngào từng chút, cùng nhau cố gắng trở nên tốt hơn, sau này nam chính rất cố gắng, rất rất cố gắng#
#Tên du côn lỗ mãng vs Cô gái dịu dàng mềm mại như trăng#
“Anh ngang tàng lớn lên, lại không thể trở thành ánh trăng của chính mình,
Gặp được em chính là viên kẹo ngọt mà dải Ngân Hà ban tặng cho anh.”
(Lời bài hát Kẹo trăng sao)
Vai chính: Minh Hạnh, Trình Phóng.
Vai phụ: … | Khác: …
Tóm tắt trong một câu: “Khi em khóc thật xinh đẹp.”
Tên truyện do team edit tự đặt
棠里 / Đường Lý / mấy dặm sa đường: “đường” là cây sa đường, “lý” là dặm | Trong truyện, Đường Lý cũng là tên trường học, tên thôn của nhân vật chính. (Leo Sing)