Vai chính: Tư Dao, Giản Ngôn Từ
Văn Án
Tư Dao là một cô bé nói lắp, sự tồn tại chẳng khác nào một tấm phông nền, luôn bị bạn bè trong lớp sai bảo.
Nhưng nào có ai biết được, trong lòng của cô đã soạn ra năm triệu từ ngữ trào phúng bay tung tóe.
Tư Dao mong ước rằng, một ngày xa xôi trong tương lai có thể nói năng lưu loát để bật lại họ.
Vào một hôm nào đấy, Tư Dao đi qua một cái ngõ nhỏ, bất cẩn cắt ngang hiện trường một vụ án dữ.
Kẻ hành hung chính là vị đàn anh lớp 12 hoàn mỹ với ánh hào quang chói lọi của trường cô.
Bé nói lắp sợ đến nỗi khóc không ra nước mắt: “Em, em không, không…”
Đàn anh lau khô máu trên tay, dịu dàng hỏi lại: “Không gì?”
“Em không….” Không thấy gì hết!
“Ồ.”
“Chết em rồi.” Đàn anh cười tựa như một con hồ ly tinh chuyên ăn thịt người trong Liêu Trai[1], nói, “Bạn nhỏ nói lắp.”
Tư Dao những tưởng ước mơ của mình sắp chết trẻ mất toi rồi.
Bên ngoài xán lạn bên trong u tối Hồ ly tinh vs Bé nói lắp hay tưởng tượng, một người yêu thầm và một câu chuyện chữa lành
Tóm tắt trong một câu: Em, em em rất ghét anh
Dàn ý: Đi đêm chớ đi một mình
[1] Những câu chuyện hư cấu về tâm linh, ma quái và thường có mối liên hệ tình cảm giữa người còn sống và yêu tinh, hay người đã mất.