Thông tin truyện

Trò Chơi Niết Bàn

Trò Chơi Niết Bàn
Trọn Bộ - FULL1 năm
303844158
12345
Đánh giá: 4.6/5 từ 16 nhận xét
[Zhihu] Trò Chơi Niết Bàn - Giới thiệu
_______________ 
Buổi sáng tôi thức dậy, lúc mở vòi nước thì đột nhiên phát hiện, thứ chảy ra từ vòi là máu. 
Cùng lúc đó, bên tai vang lên một tiếng "đinh": [Chào mừng đến với Trò Chơi Niết Bàn, bạn có một phút quyết định xem có nên bắt đầu trò chơi này không.]
Trò chơi gì cơ?
Tôi bối rối nhìn lên, đúng lúc thấy người trong gương thất khiếu đổ máu, đôi mắt biến thành hai lỗ máu sâu hoắm trống rỗng. 
Những khối thịt rữa nối tiếp nhau, lả tả lăn xuống. 
Tôi sợ tới giật thót, lùi nhanh lại vài bước, sờ lên mặt mình một chút, rồi mới kinh hãi cúi đầu nhìn.
Bàn tay trắng trẻo sạch sẽ, không có máu, cũng không bị thối rữa.
Nhưng chỉ sợ đây không phải là ảo giác do dạo này thức khuya quá. 
Lại lần nữa nhìn lên gương, mọi thứ vẫn bình thường, khuôn mặt hoàn mĩ, âu phục giày da, đặt cặp kính lên mũi nữa thôi là có thể giả dạng thành một tên trí thức nho nhã. 
Tôi thở phào nhẹ nhõm, vớ lấy khăn lau mặt và mồ hôi lạnh rồi mới xoay người.
Đột nhiên, gót chân tôi giẫm phải một vật gì đó lạnh lẽo, nhớp nháp. Nó “cót két" kêu lên một tiếng, hệt như tiếng xương giòn gãy vụn. 
Chẳng hiểu vì sao, tôi cứng đờ cả người, từng ly từng tí cúi đầu nhìn xuống. 
Đó là một cái xác.
Một cái xác đang bắt đầu phân hủy.
Một cái xác thất khiếu đổ máu, đôi mắt cũng bị khoét rỗng
Một cái xác... của tôi. 
[Tích.] Âm thanh điện tử máy móc kia lại bắt đầu nhắc nhở, [Bạn còn 30 giây để quyết định có bắt đầu Trò Chơi Niết Bàn không.]
Tôi... Tôi là ai? Tại sao tôi lại ở đây?
Đầu óc tôi đột nhiên trở nên trống rỗng.
Bởi vì tôi nhận ra, tôi đã hoàn toàn quên mất thân thế lai lịch của mình, thậm chí cả tên cũng không còn nhớ nữa!
[Tích, bạn còn lại 10 giây.]
Tại sao tôi lại chết?
[9, 8, 7...]
Trò chơi này là gì?
[6, 5, 4...] 
Niết bàn?
[3, 2...]
Có thể làm tôi sống lại không?
[1...]
"Bắt đầu đi!" Tôi thở gấp một hơi, ngay giây cuối cùng, hét lớn, "Quyết định! Tôi quyết định!"
[Xác nhận danh tính người chơi: Thành Linh Đồ.]
Tôi dường như đã nghe thấy âm thanh máy móc kia cười gằn một tiếng. 
[Vượt ải trò chơi, bắt đầu!]
Quyển 1 - Đoàn Tàu Vô Cực

*Note: Truyện lấy cảm hứng từ một số ca dao truyền thuyết linh dị của dân gian, có hệ thống nhưng hệ thống không hề trợ giúp người chơi, ngược lại còn muốn đẩy người chơi vào chỗ chết. Nhân vật chính rất thông minh và ngầu, không được buff gì hết, có kha khá bạn đồng hành. 

Hãy xem anh iu của tui bẻ đầu đám quái như thế nào nhé mọi người!!! Truyện sẽ lên sớm nhất có thể! Love u all!

_______________