Tiêu Dao Bá Vương là tác phẩm ngôn tình nói về Trữ
Tiếu Mộng này từ khi được hắn “mời” về hoàng cung rồi không giỏi mà làm Hoàng hậu,
mẫu nghi thiên hạ thì cũng thôi.
Nhưng nàng là kẻ si mê võ vông, một ngày 12 canh giờ thì phải đến 10 canh giờ
nghiên cứu bí kíp võ công.
Cả ngày ở Phượng Nghi cung mà thi triển khinh công tiêu dao, bay qua bay lại, đến
khi hạ triều muốn gặp nàng một lần cũng khó.
Càng đừng nói đến chuyện tình thú khuê phòng, lúc gần gũi nàng, nàng chỉ ngồi xếp
bằng trên giường, thậm chí còn luyện công.
Đáng bực nhất là hình như nàng không để ý đến hắn hỉ nộ ái ố, lúc nào cũng chỉ
ôn hòa với hắn.
Không có việc gì thì cũng chẳng thèm liếc mắt nhìn hắn một cái, dường như trong
mắt nàng, một thanh kiếm còn thú vị hơn Hoàng thượng nhiều.
Gặp gỡ nữ tử trong sáng mà lạnh lùng bậc này, hắn có bản lĩnh cũng chẳng tức giận
nổi, nhưng trời sinh hắn là kẻ hiếu thắng.
Nếu không thể hái được đóa u lan ngạo nghễ trên núi này thì dù hắn thống lĩnh đại
quân, có được cả thiên hạ thì có ý nghĩa gì?
Một ngày nào đó, hắn muốn nàng bị thuần phục, cũng sẽ nhớ mong hắn ngày đêm đến
cả người bất an.
Nếm thử thứ mà bình thường không tương tư mới có thể tương tư, hiểu được cảm
giác của tương tư…