💕Chém gió: Vương Tranh (Từ bản Convert của Wikidich)
Ba năm sau mạt thế, 98% thực vật trên Trái Đất đều kinh hoàng biến dị. Rừng cây trở thành tử địa, dây leo hóa mãng xà, ngay cả một bụi cỏ dại ven đường cũng có thể dễ dàng đoạt mạng người sống sót.
Thực vật đồng nghĩa với hung tàn và chết chóc – quan niệm này đã khắc sâu vào tâm trí nhân loại.
Thế nhưng, giữa thế giới điên cuồng đó, lại tồn tại một ngoại lệ: Quý Tửu.
Cậu vốn chỉ là chậu cây cảnh nhỏ bé Tư Ân Viễn từng đặt trên bệ cửa sổ trước ngày tận thế, dường như không bị ảnh hưởng bởi sự biến dị khát máu đang hoành hành.
Tư Ân Viễn dùng ba năm trở thành chiến thần, trở thành niềm hy vọng sắt đá của căn cứ nhân loại.
Quý Tửu cũng dùng ba năm… kiên trì cặm cụi, cuối cùng tự nhổ bộ rễ của mình ra khỏi chậu hoa nhỏ.
Cậu luôn nhớ người đàn ông từng ngày ngày tưới nước chăm sóc mình. Dù thỉnh thoảng, tên nhân loại kỳ quái kia lại táy máy tay chân mà giật lá cậu, cậu vẫn rất biết ơn anh đã nuôi mình từ một mầm cỏ 1cm thành cọng cỏ 3cm căng tràn sức sống.
Vậy nên, cậu vẫy vẫy những chiếc lá non, dùng bộ rễ nhỏ "lạch bạch" băng qua nguy hiểm, tìm đường đến căn cứ loài người.
Giữa chiến trường còn vương mùi máu và tro tàn, cậu trông thấy anh. Rón rén tiếp cận vị Đội trưởng Tư nổi danh lạnh lùng hung hiểm kia, Quý Tửu bèn vươn một chiếc lá non trông mềm mại nhưng cứng cỏi lạ thường, nhẹ nhàng chọc vào ống tay áo anh, rồi ngoan ngoãn nghiêng đầu: “Xin hỏi, anh có thể tưới nước cho tôi được không?”
Muốn nuôi một chậu cây nhỏ biết nghe lời, thích làm nũng và dính người, chỉ cần ba điều đơn giản:
Công: Chiến thần đứng đầu nhân loại × Thụ: Nhìn thì yếu đuối nhưng thực ra là một cọng cỏ bạo lực.