Bây giờ đang độ giữa hè, Tô Yến mặc bộ y phục mỏng manh, nếu như cởi áo ngoài ra thì chỉ còn lại một chiếc áo con.
Sau khi Từ Mặc Hoài nói xong, nàng không hành động ngay lập tức.
Cảm giác tê tê trên cánh môi nhắc nhở nàng tất cả những chuyện đã xảy ra vừa nãy, hành động đột ngột của Từ Mặc Hoài khiến nàng mãi không thể nào bình tĩnh nổi. Rõ ràng ban ngày hắn còn làm ra vẻ muốn giết nàng đến nơi, thế mà chẳng hiểu sao buổi tối lại trêu đùa nàng như vậy.
Tô Yến khoanh tay, lắc đầu nói: “ Ta ngủ dưới đất là được, như thế sẽ không làm bẩn giường bệ hạ.”
Hàng lông mày Từ Mặc Hoài chất chứa phẫn uất, thấy Tô Yến xấu hổ không chịu cởi y phục, suýt chút nữa hắn giận quá mất khôn ném nàng ra ngoài.
Vào đêm ánh nến trong điện của Từ Mặc Hoài không bao giờ tắt, Tô Yến có thể nhìn thấy rõ nét mặt của hắn nhưng cũng chính vì thế nên nàng ngại không dám thoát y. Nàng hiểu rất rõ nam nhân trước mắt này không thể nào yêu nàng, càng không thể nào có cảm xúc yêu thương nâng niu nàng, nếu như vì hắn nhất thời hứng khởi mà phá hủy trong trắng của nàng, sau này lại vô tình vứt bỏ nàng, nàng sẽ chỉ có một kết cục duy nhất là cái chết thê thảm như mẹ nàng mà thôi.
Tô Yến cúi thấp đầu, run run nói: “Bệ hạ bỏ qua cho ta đi, tướng mạo ta thường thường, cơ thể lại vừa thô ráp vừa không đẹp…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play