Tô Yến bị ném lên xe ngựa, cuối cùng nàng cũng nhận ra bản thân đã đánh giá thấp vua một nước đến mức nào.
Sau khi nàng trốn thoát khỏi Trường An thành công, thậm chí còn có lúc trong lòng nàng thấy đắc chí. Mặc dù Từ Mặc Hoài thông minh tài giỏi, còn có quyền thế ngập trời, nhưng vẫn bị một thôn phụ nho nhỏ như nàng bỏ thuốc. Đương nhiên chuyện nàng trốn thoát được từ tay của một kẻ như vậy rất đáng để ăn mừng.
Nào ngờ Từ Mặc Hoài lại tìm thấy nàng một cách dễ dàng như thế, đến cả chuyện nàng bị Chu Tư bỏ rơi và bị sơn phỉ ức hiếp mà hắn cũng biết rõ ràng.
Chắc chắn Từ Mặc Hoài đang cực kỳ tức giận, thế nên hắn mới vội vàng muốn gặp và mỉa mai tình trạng thảm hại của nàng trước.
Tô Yến đã đói đến mức không còn chút sức nào, nàng cảm thấy bản thân giống như một con chó đang chật vật nằm rạp xuống dưới chân Từ Mặc Hoài.
Dường như hắn cũng rất ghét bỏ bộ dạng đầu bù tóc rối, cơ thể toả ra mùi lạ và bộ y phục lấm lem bùn đất của nàng lúc này. Hắn lau khô ngón tay xong thì vứt khăn đi, ngồi vào ghế nhìn nàng từ trên cao xuống, nói một cách khinh miệt: “Vì bản thân... Nàng nghĩ nàng là ai chứ?”
Từ Mặc Hoài dựa vào thành xe, cố gắng kiềm chế cảm xúc đang xao động liên hồi của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play