Nếu Từ Vãn Âm đã biết chuyện của Tô Yến, nàng ấy sẽ không dễ dàng bỏ qua, sau khi rời khỏi Thanh Hoàn uyển, nàng ấy lập tức vào cung hỏi rõ Từ Mặc Hoài. Chuyện Tô Yến đẩy nàng ấy bị thêm mắm dặm muối, nàng ấy còn giơ lòng bàn tay bị trầy xước của mình lên trước mặt Từ Mặc Hoài.
"Muội đến Thanh Hoàn uyển làm gì?"
Từ Vãn Âm lập tức cảm thấy chột dạ, thấp giọng nói: “Ta chẳng qua chỉ muốn nhìn mấy con thú hiếm lạ, chẳng lẽ không được đi sao?”
"Dẫn Lâm Phức đi xem cùng?" Từ Mặc Hoài cười như không cười nhìn nàng ấy.
Từ Vãn Âm lập tức tỏ ra bất mãn: “Tại sao Hoàng huynh lại bắt đầu trách móc ta vậy? Tô nương tử đó không hiểu chút phép tắc gì, lại còn dám đẩy ta. Nếu Hoàng huynh thật sự để ý đến ơn cứu mạng của nàng ta, thì thưởng cho nàng ta một trăm lượng vàng, sau đó đuổi đi là được, hà tất gì phải giữ nàng ta lại? Nếu như truyền ra ngoài, há chẳng phải khiến người ta chê cười à..."
"Trẫm sẽ nói với Thường Bái một câu, về sau không cho phép tới Thanh Hoàn uyển nữa, nếu muốn xem động vật quý hiếm, có thể tùy ý đến vườn thượng uyển mà ngắm."
Từ Vãn Âm nhìn hắn với ánh mắt không thể tin nổi, tức giận nói: "Ta là muội muội của huynh đó, huynh không trừng phạt nàng ta thì thôi lại còn mắng ngược lại ta."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play