Thẩm gia nhận nuôi Thẩm Chu Nhiên, cậu con trai nhỏ trong cuốn tiểu thuyết vạn nhân mê, nghiệt ngã thay, bản thân cậu lại là pháo hôi ngốc nghếch, bệnh tật đoản mệnh.
Hỏi làm sao cậu biết điều đó?
Bởi vì ngay từ đầu, cốt truyện đã bị người xuyên không chiếm đoạt.
Kẻ đó chiếm lấy thân xác cậu, não yêu đương điên cuồng tìm cách tự sát, thèm khát tình yêu từ bốn nhân vật chính, kết cục lại bị vứt bỏ như giày rách, trở thành trò cười cho cả xã hội thượng lưu.
Nhưng một ngày nọ, sau khi não yêu đương tự sát không thành công rồi biến mất, Thẩm Chu Nhiên rốt cuộc cũng giành lại quyền kiểm soát thân thể.
Cảm nhận thân thể này còn yếu đuối hơn trước, chỉ cần thở mạnh cũng có thể tắt thở, Thẩm Chu Nhiên: Sống không thiết sống, chết cũng không xong, thôi thì... kệ vậy
Lương gia đại thiếu gia nghe nói Thẩm Chu Nhiên vì mình mà sống chết đòi yêu, liền khinh miệt nói: “Thẩm Chu Nhiên, cậu tưởng làm vậy thì tôi sẽ để mắt tới cậu sao? Chỉ khiến tôi thêm ghê tởm thôi.”
Nằm trên giường bệnh, môi tái nhợt nghe vậy chậm rãi ngẩng đầu, mặt lạnh như băng, mí mắt khẽ khép, đuôi lông mày nhíu chặt: “Nói xong chưa? Tôi vừa chơi xong ván cờ, muốn nghỉ ngơi, tiễn khách.”
Lương Tư Nghiên vốn chờ cậu khóc lóc, kêu gào uy hiếp mình: “......?”
--
Thẩm Chu Nhiên thay đổi rồi.
Tất cả những kẻ từng bị cậu dây dưa đều nhận ra điều đó.
Nhưng họ chỉ cho rằng đó là chiêu trò lạt mềm buộc chặt mới, trong lòng cười nhạo.
Tân sinh idol kiêu ngạo, giọng điệu khinh thường: “Cậu cũng xứng nghe buổi biểu diễn của tôi sao? Đừng tưởng tôi không biết cậu đang tính toán gì trong đầu.”
Sau đó, anh ta nhìn Thẩm Chu Nhiên nằm trên giường bệnh yếu ớt như đồ sứ, nhỏ giọng cầu xin: “Tôi giữ lại vị trí số một cho em, lần này... em có thể đến không?”
Gã bạn thời thơ ấu phong lưu, chưa từng coi cậu ra gì, từng nói: “Cậu muốn kết hôn với tôi? Tôi chưa định kết hôn sớm như vậy, em làm tình nhân của tôi thì còn suy xét.”
Không lâu sau, anh ta nghe tin liên hôn bị hủy bỏ, lập tức xông vào Thẩm gia, thấy Thẩm Chu Nhiên che miệng ho khan, cơn giận biến mất, chỉ còn giọng nói khẩn thiết: “Sau này tôi sẽ chăm sóc em, đừng hủy hôn ước, được không?”
Học trưởng cố chấp, lạnh lùng nói: “Đừng để tôi thấy em lại gần Tiểu Ngư nữa, em không muốn biết hậu quả đâu.”
Sau đó, anh ta nhìn thấy dấu hôn trên cổ Thẩm Chu Nhiên, điên cuồng ép cậu vào góc tường, dù rất cẩn thận vì sợ làm đau cậu, nghẹn ngào: “Nói cho tôi, ai làm?”
Thẩm Chu Nhiên: ?
Rốt cuộc ai mới là người quên uống thuốc vậy?
Ngay cả vai chính vạn nhân mê cũng tự mình tìm đến cửa.
Và rồi, hắn thấy trong phòng bệnh, con trai cả Thẩm gia quỳ một gối, giúp Thẩm Chu Nhiên mang giày tất, đứng dậy thân mật hôn vành tai cậu, mắt đầy thương tiếc.
"Hôm nay thời tiết đẹp, muốn ra ngoài dạo chơi không?"
Nguồn: https://truyenwikidich.net/truyen/benh-my-nhan-o-tu-la-trang-khong-lam-ZQuUq1S4CA0fVUve
Nhắc nhở nhỏ: Tui chỉ edit truyện để đọc thôi, chưa từng có kinh nghiệm edit truyện khác nên có sai sót mọi người đóng góp nhẹ nhàng và hoan hỉ bỏ qua giúp tui nhaa.