Thẩm Chu Nhiên ngoan ngoãn đứng dậy.
Bút chì màu thời nay đều không độc hại, nhất là sản phẩm vẽ dành cho trẻ em, lại càng không thể chứa kim loại nặng. Nhỡ đâu trẻ nhỏ ngậm vào miệng thì sao? Nơi đây là bệnh viện tư nhân, những người ra vào đều thuộc giới thượng lưu, lẽ nào lại không có tiền mua cho con cái loại bút chì màu không độc, đắt tiền hơn một chút?
Xem ra, hẳn là do chính cậu gây ra.
Tôn thúc đã đến từ sớm, liên tục hỏi han Thẩm Chu Nhiên có bị gì không, Thẩm Chu Nhiên lắc đầu, cả ba người cùng trở về phòng bệnh.
Lương Tư Nghiên cũng nhìn thấy dáng vẻ suýt ngã của Thẩm Chu Nhiên, chậm chân hơn một nhịp, đứng đó nhìn hai anh em họ tương tác, cảm thấy mình thật dư thừa. Sau khi Tôn thúc bước vào, cảm giác này càng mãnh liệt hơn.
Ba người chẳng ai thèm liếc nhìn hắn, lập tức quay lưng rời đi.
Lương Tư Nghiên trong lòng trào dâng một cảm xúc khó tả, khiến hắn đá một chân vào chiếc ghế Thẩm Chu Nhiên vừa ngồi.
Hắn ở đây nóng lòng muốn biết làm thế nào để vay tiền trả nợ cho cậu, còn cậu thì hay rồi, quên béng mất sự tồn tại của hắn.
Thế mà lại thẳng thừng bỏ đi!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT