Quý Hoài tưởng tượng cảnh Thẩm Chu Nhiên thật sự không còn liên quan gì đến mình, lòng hắn như dao cắt, máu tươi rỉ ra. “Cầu xin anh, Thẩm Lạc Châu. Cho tôi gặp cậu ấy một lần, chỉ là nhìn thấy cậu ấy thôi.”
Quý thiếu gia vốn dĩ luôn cao ngạo, thế mà giờ đây lại phải cúi đầu khẩn cầu người khác.
Thẩm Lạc Châu thầm nghĩ, trong lòng thoáng thấy buồn cười.
Thấy anh chỉ vuốt ve chén trà mà im lặng, Quý Hoài tối sầm mắt, khó khăn lắm mới nén được sự chua xót dâng lên: “Nếu là vì chuyện trước đây của tôi, tôi sẽ xin lỗi Nhiên Nhiên. Cậu ấy muốn tôi làm gì để tha thứ, tôi sẽ làm. Hôn ước có thể không khôi phục, tôi chỉ muốn gặp lại cậu ấy, nói chuyện rõ ràng trực tiếp với cậu ấy.”
Ngay cả việc quỳ xuống cầu xin Nhiên Nhiên tha thứ hắn cũng chấp nhận.
Họ đã quen biết suốt mười chín năm, Thẩm Chu Nhiên là ánh sáng cứu rỗi duy nhất trong cuộc đời hắn.
Hắn không thể mất đi cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT