Giang Huỳnh trở thành Thái Tử Phi sau một đợt yến tiệc trong cung.
Ban ngày Thái Tử Dung Ẩn là một người ôn nhu, sẽ giúp nàng rửa mặt cột tóc, không ngại mưa gió mà đi mua bánh hoa hòe nóng hổi.
Vào một đêm, Giang Huỳnh đi nhầm vào tẩm điện Đông Cung.…
Trong căn phòng tối, Thái Tử đang bị dây xích trói toàn thân, hắn ngẩng đầu, đôi mắt phượng sâu thẳm, giọng nói khàn khàn như muốn dụ dỗ:
“Lại đây, Thái Tử Phi.”
Giang Huỳnh đang nhìn thấy một Dung Ẩn khác hoàn toàn: hung hãn như ác quỷ nhân gian.
*
Thái Tử Dung Ẩn có một bí mật.
Cơ thể hắn chứa một nhân cách khác đang ngủ đông.
Mỗi đêm Dung Ẩn đành bất lực nhìn tên đó xé áo Giang Huỳnh, ánh mắt thâm trầm như quái vật:
“Nếu dám trốn ra Đông Cung nửa bước... ta sẽ vặn gãy cổ ngươi.”
Vào buổi sáng Dung Ẩn cố gắng đền bù tội lỗi, thay nàng mặc tốt trang phục, cột chắc lại đai lưng, sau đó thấp giọng nói:
“Đừng đến gần hắn. Nếu tên đó mất khống chế.... hắn sẽ giết ngươi.”
*
Mỗi đêm lại có một nhân cách khác của Thái Tử vừa đe dọa vừa dụ dỗ nàng ——
“Trong yến tiệc mà gặp ta trước thì là người của ta.”
“Nam nhân đã cứu ngươi ở Giang phủ cũng là ta.”
“Giang Huỳnh, kẻ mà ngươi muốn báo ân chính là ta!”