Giang Huỳnh trơ mắt nhìn hắn kéo chiếc chăn gấm ngủ mùa hè qua người, mãi lâu sau vẫn chưa hoàn hồn. Nàng tin rằng mình đã bị lừa, nhưng nếu chỉ xét qua ngữ nghĩa đơn thuần, nàng lại không tìm được bất kỳ sơ hở nào để chỉ trích hắn.
Càng nghĩ, nàng càng thấy không ổn, không nhịn được phải quay sang nhìn hắn: “Điện hạ, ngài đang lừa thần thiếp đấy.”
Dù nàng đã lên tiếng, Thái tử vẫn ngó lơ. Trên chiếc sập sơn son, chiếc chăn gấm được kéo cao che đi quá nửa khuôn mặt hắn, khiến Giang Huỳnh không phân biệt được hắn đang ngủ thật hay giả vờ không muốn đáp lời nàng.
Cơn buồn ngủ của Giang Huỳnh cũng tạm thời tan biến. Nàng có chút bực bội nhưng không thể đánh thức Thái tử, đành nằm bên cạnh hắn, chăm chú nhìn để mong thấy được sơ hở nào đó.
Nhưng chưa nằm được bao lâu, nàng đã cảm thấy cơn tê mỏi ở bên hông, do tay hắn vẫn ôm chặt eo nàng không buông.
“Điện hạ,” nàng khẽ gọi một tiếng, thấy hắn không đáp lại, bèn cau mày cố gỡ tay hắn ra. Không biết là do tay nàng quá yếu mềm hay hắn ôm quá chặt, nàng gỡ mấy lần vẫn không được. Thậm chí còn kéo lệch chiếc chăn gấm trên người hai người xuống đôi chút.
Chiếc chăn màu son trượt xuống ngang xương quai xanh của hắn, ánh bình minh dịu dàng rọi sắc vàng nhạt lên gương mặt nghiêng ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT