Đông Cung từ trước đến nay vốn yên tĩnh.
Nơi đây không đón tiếp khách lạ, càng không mời những gánh hát náo nhiệt ghé thăm.
Có lẽ trong mắt Dung Tranh, nơi này có phần nhàm chán.
Nhưng Giang Huỳnh suy nghĩ một lúc, rồi nhẹ nhàng lắc đầu: “Ta có công việc nội trợ phải lo, có sổ sách cần phải kiểm tra đối chiếu, còn nhiều việc trong Đông Cung phải học hỏi từ các cô cô. Kể từ khi gả vào Đông Cung, ta chưa bao giờ cảm thấy nhàm chán.”
Dung Tranh híp mắt, ánh mắt chứa đầy thâm ý: “Hoàng tẩu bận rộn như vậy, sao lại không thấy bóng dáng của hoàng huynh? Cứ để hoàng tẩu một mình lo liệu Đông Cung?”
“Điện hạ là Thái Tử, đương nhiên có công việc phải bận rộn. Từ sáng sớm đến khi mặt trời lặn, ngài làm sao có thời gian?” Nàng nhẹ nhàng hỏi: “Lục điện hạ luôn nhàn rỗi như vậy sao?”
Nàng không khỏi cảm thấy, Dung Tranh đến Đông Cung không phải để bàn chuyện chính sự mà chỉ muốn chế giễu nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play