Chẳng mấy chốc đã đến giờ cơm trưa, Cố Diệp Thần gọi đến nói mẹ Cố đưa cơm qua, nên phải đến đón Kiều Chỉ về nhà nhỏ của họ gần đó để dùng. Kiều Chỉ liền gọi Diệp Thanh đi cùng, cô nàng lại từ chối liên tục, lấy cớ là mình ăn sáng hơi nhiều, trưa không muốn ăn nữa. Kiều Chỉ hiểu cô nàng đến mức nào chứ, người này quan niệm “ăn lớn hơn trời”, sao lại bảo không muốn ăn?
Kiều Chỉ ra khỏi cổng công ty với sự nghi hoặc, rất nhanh đã nhìn thấy xe Cố Diệp Thần đỗ ở ven đường. Anh mặc một thân vest đen, đang tựa người vào xe hút thuốc.
Cô khẽ nhếch môi, bước chân không kìm được mà nhanh hơn, bỗng bị ai đó cản lại.
Kiều Chỉ liếc nhìn Tô Tử đang mỉm cười, nhíu mày hỏi: “Có chuyện gì à?”
“Nghe nói chân chị bị thương, không tiện đến thăm. Bây giờ đã ổn chưa?” Giọng cô ta như rất quan tâm.
Cô cười lạnh lùng: “Cô muốn gì cứ nói thẳng, không thì tôi có việc đi trước.”
Kiều Chỉ nói xong thì sải bước đi về trước. Tô Tư đưa tay ra cản lại, cũng không vòng vo nữa mà vào thẳng vấn đề: “Cô không nói chuyện của chúng ta cho Thai Linh chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT