Chỉ một lát sau, đồ nướng đã được mang lên. Màu caramel đầy quyến rũ, mùi thơm nức lòng, hai người Kiều Chỉ và Ngôn Mộc mắt to trừng đôi mắt nhỏ, cũng không ai động thủ trước. Mãi đến khi Cố Diệp Thần xách hai cái túi to về, hai người vẫn còn ngồi cứng ở đó.
Cố Diệp Thần đặt cái gói to lên bàn, nhìn mấy món nướng vẫn chưa được đụng đến, lại nhìn hai người đang liếc nhau, có hơi khó hiểu: “Sao còn chưa ăn nữa?”
Kiều Chỉ thấy anh về, vội cầm một xiên thịt trên bàn lên đưa cho anh, mỉm cười: “Tất nhiên là người lớn nhất nhà ăn trước, tụi em mới dám ăn chứ!”
Cố Diệp Thần nghe vậy thì híp mắt nhìn cô. Từ sau ngày hai người mở lòng, Kiều Chỉ đã thay đổi rất nhiều, cũng tươi vui nhiều hơn. Cô không còn khách sáo trước mặt anh nữa, trái lại còn hay vui đùa. Cảm giác thoải mái như thế khiến anh thật sự hạnh phúc. Cố Diệp Thần nhận lấy xiên nướng trong tay Kiều Chỉ, cô lại cầm ngay xiên khác lên đưa cho Ngôn Mộc: “Được rồi, được rồi, ăn được rồi!” Sau đó cũng tự cầm một xiên lên, há miệng định ăn.
“Đợi đã…” Cố Diệp Thần cười ngăn lại, Kiều Chỉ và Ngôn Mộc nghi ngờ nhìn anh.
Cố Diệp Thần lấy từ trong túi ra hai phần cháo thịt băm trứng muối, để xuống trước mặt hai người: “Đi chơi cả ngày rồi, húp trước một chút cho ấm bụng, hẵng ăn mấy thứ này.”
Kiều Chỉ và Ngôn Mộc liếc nhau, ngoan ngoãn buông thịt xuống mà ăn cháo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT