Ngày quyết định hiến xác, tôi đã gọi điện cho người anh trai mà bảy năm qua tôi không liên lạc.
Đầu dây bên kia sau một hồi lâu mới bắt máy, tôi liền lập tức giải thích ý định của mình.
Sau đó tôi cẩn thận bổ sung thêm: "Chỉ cần ký tên thôi, sẽ không làm mất nhiều thời gian của anh đâu."
Người ở đầu dây bên kia chửi một câu: "Có bệnh à" rồi thẳng thừng cúp máy.
Tôi không còn cách nào khác, phải lặn lội xa xôi mang theo giấy tờ đến thành phố nơi anh ấy đang sống.
Khi tôi đến, đúng lúc anh ấy đang bận rộn nhất.
Anh ấy ký ngay mà chẳng thèm nhìn tôi một cái, cũng không buồn liếc xem giấy tờ.
Chỉ bực bội bổ sung thêm một câu: "Thêm một điều nữa. Khi cô thật sự ch rồi, không cần báo cho tôi biết."
Tôi gật đầu, nói: "Được."
..…
Editor: Hồng Ân.