Văn án:
Từ khi còn nhỏ ta đã rất thích Nam Cung Cẩn.
Dẫu biết ngài ấy là thái tử, là cái vượt xa ngoài tầm tay không thể nào với tới được, nhưng mà ta vẫn cứ thích.
Ta thèm thuồng mỹ sắc của ngài ấy.
Năm 8 tuổi, dựa vào sức mạnh phi thường của chính mình, ta đã nhổ bỏ cả một cây liễu chỉ vì muốn thấy được nụ cười của mỹ nhân.
Nhưng sắc mặt của mỹ nhân khi ấy lại có phần tái nhợt, trong ánh mắt sự sợ hãi nhiều hơn cả phần ngạc nhiên.
Hình như ngài ấy bị ta doạ cho sợ rồi.
Trong lòng ta chợt có chút xấu hổ.
Bất cẩn dùng lực quá mạnh, khiến cho mỹ nhân sợ hãi đến mức mặt tái nhợt.
Xem ra là mỹ nhân không thích bạo lực rồi.
Thôi bỏ đi, lần sau ta sẽ thay đổi thành người nhã nhặn hơn.