Ta làm trâu làm ngựa công lược nam chính ba năm, mới phát hiện đối tượng mà ta phải công lược là nam phụ.
Ta khóc không ra nước mắt, ba năm nay coi như cho chó ăn rồi.
Ta phải về lấy lại ngọc bội đã đưa cho nam chính, không làm ám vệ cho nam chính nữa, còn phải giải tán đám thích khách đã tìm được cho hắn, sau đó chuyển hết sang cho nam phụ.
Chậc, nam phụ mà không siêu lòng nữa thì thôi.
Kết quả nam chính bắt đầu phát điên.
Hắn đẩy tôi vào một góc khuất, hai mắt đỏ ngầu: “Nàng chỉ có thể yêu một mình ta.”